Ta rơi vào mênh mông sâu thẳm
Đêm thầm thì nàng hát ta nghe
Con tim nào đắm đuối say mê
Để hồn thơ rung theo khúc nhạc
Thơ ơi thơ thoáng buồn man mác
Nhớ dịu dàng thơm ngát hương bay
Ta về đây vội vã tháng ngày
Nghe sâu lắng một trời kỷ niệm
Ta trở về không từ ước hẹn
Mà trở về từ chốn hư không
Nhưng hồn ta đọng mãi khôn cùng
Ân tình nàng vẫn còn nguyên vẹn
Ta biết nàng nỗi niềm e thẹn
Chờ cuộc tình thơ mộng ngày xưa
Ta bên nàng nàng sống trong mơ
Không cần nói chỉ thầm yên lặng
Đôi mắt ấy sáng bừng khát vọng
Đôi môi kia nàng khẽ run run
Trao cho ta lửa ấm tim nồng
Ta nghe tiếng từng hơi nàng thở
Ta bên nàng biển bờ sóng vỗ
Nhấn chìm nàng tập dắt nàng bơi
Ta ra đi không kịp một lời
Biển lắc đầu sóng thôi không dậy
Lão Bệnh Tử cuộc đời là vậy
Lão Bệnh chưa tìm vội thế sao
Chưa trọn kiếp đã chờ kiếp sau?
Ta không thể làm điều có thể!
Đêm hôm nay ta về lặng lẽ
Nghe bên ai tha thiết tiếng thơ
Nghe dặt dìu thương nhớ bài ca
Ta bùi ngùi thoát ra từ mạng
Trong cách xa nàng đang thầm lặng
Mang tên ta blog nhớ yêu
Nàng lang thang sớm tối trưa chiều
Tưởng tượng ta đang cùng sánh bước
Ta với nàng trọn lời thề ước
Sống với nhau đầu bạc răng long
Vũ trụ khôn cùng hiểu ta không
Hạt cát bụi của đời siêu thoát?
Tên ta nàng thiêng liêng thầm nhắc
Suốt cuộc đời vất vả sớm hôm
Đến hôm nay xế bóng hoàng hôn
Nàng vẫn vậy thủy chung như nhất
Dẫu cuộc đời chẳng còn khe khắt
Nàng vẫn trao tha thiết tình yêu
Như xưa không sớm nắng mưa chiều
Ta nói gì âm dương hai ngả???
Nàng với ta nàng là tất cả
Suốt đời này, mãi mãi thời gian
Xa nghìn trùng gần lại không gian
Ta có thể làm điều không thể…
7/2010
Hồ Minh Quang
Ta biết nàng nỗi niềm e thẹn
Chờ cuộc tình thơ mộng ngày xưa
Ta bên nàng nàng sống trong mơ
Không cần nói chỉ thầm yên lặng
Đôi mắt ấy sáng bừng khát vọng
Đôi môi kia nàng khẽ run run
Trao cho ta lửa ấm tim nồng
Ta nghe tiếng từng hơi nàng thở
Ta bên nàng biển bờ sóng vỗ
Nhấn chìm nàng tập dắt nàng bơi
Ta ra đi không kịp một lời
Biển lắc đầu sóng thôi không dậy
Lão Bệnh Tử cuộc đời là vậy
Lão Bệnh chưa tìm vội thế sao
Chưa trọn kiếp đã chờ kiếp sau?
Ta không thể làm điều có thể!
Đêm hôm nay ta về lặng lẽ
Nghe bên ai tha thiết tiếng thơ
Nghe dặt dìu thương nhớ bài ca
Ta bùi ngùi thoát ra từ mạng
Trong cách xa nàng đang thầm lặng
Mang tên ta blog nhớ yêu
Nàng lang thang sớm tối trưa chiều
Tưởng tượng ta đang cùng sánh bước
Ta với nàng trọn lời thề ước
Sống với nhau đầu bạc răng long
Vũ trụ khôn cùng hiểu ta không
Hạt cát bụi của đời siêu thoát?
Tên ta nàng thiêng liêng thầm nhắc
Suốt cuộc đời vất vả sớm hôm
Đến hôm nay xế bóng hoàng hôn
Nàng vẫn vậy thủy chung như nhất
Dẫu cuộc đời chẳng còn khe khắt
Nàng vẫn trao tha thiết tình yêu
Như xưa không sớm nắng mưa chiều
Ta nói gì âm dương hai ngả???
Nàng với ta nàng là tất cả
Suốt đời này, mãi mãi thời gian
Xa nghìn trùng gần lại không gian
Ta có thể làm điều không thể…
7/2010
Hồ Minh Quang
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét