Thứ Sáu, 31 tháng 1, 2014

Chao đảo


Sao những gì muốn nói
Lại giữ lặng riêng mình?
Giữa nhân ái, nhân tình
Mênh mông như biển cả

Sóng dồn thân nghiêng ngả
Tâm hồn vẫn bình yên
Sóng vỗ bờ nhẹ êm
Mà trái tim chao đảo

Thực và hư chốn ảo
Ẩn hiện chẳng phù du
Xui ai mượn dòng thơ
Vụng về dăm ba chữ

Niềm tin không rạn vỡ
Qua góc nhìn thẳng, nghiêng
Bỏ phức tạp ưu phiền
Bỗng thấy đời rạng rỡ… 

1/2/2014
Hồ Minh Quang

Thứ Năm, 30 tháng 1, 2014

Giao thừa

 
Giáp Ngọ ơi Giao thừa lại đến rồi
Khoảnh khắc thiêng liêng
             nao lòng nhớ người đã khuất
Những dòng thơ mộc mạc thủy chung như nhất
Đọng lại lời ca vẳng tiếng ru hời
Một mình em đứng dưới đất trời
Vẫn cùng lời khấn như bao năm vẫn khấn
Mà sao rưng rưng mắt nhòa lệ ngấn
Vẳng tiếng pháo hoa lòng bỗng rối bời

Giữa xốn xang cảm xúc tuyệt vời
Mà con chữ bỗng trở thành bất lực
Đành mượn CHÙM THƠ GIAO THỪA xưa
                                 bút như chưa ráo mực
Lắng đọng sẻ chia cùng Tri an cuoc doi... 
 
1 giờ 45 ngày 1 Xuân Giáp Ngọ
Hồ Minh Quang

Chùm thơ Giao thừa

Giao thừa ơi! đêm tĩnh lặng thiêng liêng
Đất trời cựa mình chuyển giao năm cũ
Con đang nghe không còn đông ủ rũ
Bởi xuân sang khoe hương sắc muôn nhà

Con thành tâm bày lễ vật xôi, gà
Bánh chưng, mứt, rượu, quả, hoa thắm đỏ
Gạo, muối, nước trong, đĩa trầu cau nhỏ
Dâng NGƯỜI TRỜI giao chuyển QUAN, QUÂN

Sau Giao thừa là lễ Thổ công
Trời chuyển giao, đất cũng sang xuân mới
Con cầu mong một năm sắp tới
Cả gia đình được hạnh phúc an khang

Bao nhiêu năm chân con bước khẽ khàng
Tự xông lấy đất nhà nơi mình ở
Giữa đêm khuya con cháu còn đang ngủ
Con thắp hương trầm, thầm khấn gia tiên

Con rót rượu giống mẹ xưa rất hiền
Pha ấm trà thơm kính dâng hai gia tộc
Con đã quên những ngày xưa cơ cực
Sao hôm nay chợt nhớ lại Người ơi!

Con nguyện cầu sống tiếp trên đời
Sang hay hèn chẳng bao giờ thất đức
Con mãi là con thủy chung như nhất
Con gái họ Bùi Vũ và con dâu họ Hồ Lê

Con lại lặng thầm nhẹ bước si mê
Ban thờ anh cạnh bên giường con ngủ
Tình yêu anh chẳng bao giờ là đủ
Con đón anh về giấc mộng trần gian

Đời sướng vui hay cay đắng phũ phàng  
Con vẫn làm những gì dang dở
Con vẫn sống với tấm lòng rộng mở
Để được bình yên trong mỗi bước thăng trầm…
Con xin kính chào Xuân, ơi Xuân dịu dàng…   

(1giờ 12 sáng ngày 1 Tết 2011)
Hồ Minh Quang

***

Giao thừa nay có hay không vội vàng
Khi nóng bừng bỗng đổi thành giá rét
Con đã chờ lạnh đông đợi miết
Để sớm mai ấm đến Xuân sang

Giao thừa ơi lòng còn có mênh mang
Khi Quất và hoa tươi cùng nhau khoe sắc
Khi xóm ngõ lặng im vắng ngắt
Ai khấn thầm trong mưa phùn đầu Xuân

Giao thừa ơi còn những gì phân vân
Hãy cho qua gửi về năm cũ
Hãy nghĩ về những gì đẹp đẽ
Của ngày mai hạnh phúc vô ngần

Giao thừa ơi còn những gì bần thần
Ngày luyến đêm mơ xa xưa rất cũ
Hãy cứ giữ đi vẹn nguyên không vỡ
Tình sáng trong đâu vướng bụi trần

Giao thừa ơi con xúc động bội phần
Mấy dòng thơ vụng về làm sao cho tỏ
Thôi đành vậy tấm chân tình bỏ ngỏ
Đợi Xuân về ngắm cây mọc chồi non

Giao thừa ơi giữa trời đất mênh mông
Nhớ mẹ-cha-anh chị em-chồng
                 những người thân yêu nhất
Sao rủ nhau cứ nhẹ nhàng đi mất
Để nén hương trầm nghi ngút trước mình con?
Giao thừa ơi thôi rồi lòng lại héo hon
Con luyến tiếc những ngày xưa thương quá
Anh Vi mang cây pháo to dài thế
Chúc tết mẹ cha vợ mình từ tận đàng xa
Anh Sĩ hiền khô từ tỉnh nào mang quà
Cho nhà vợ là những chai nước mắm
Anh Khuê con rể cả chuyện ròn tan săm sắn
Xây lại bức tường cho nhà vợ đón Xuân
Anh Thiện say khoa học vẫn chuyên cần
Đi sưu tầm từng bài đông y nhỏ
Mong vợ hiền qua cơn đau ngột thở
Để cả nhà bớt nặng nề đông đủ đón Xuân
Anh Minh Quang vui nhưng vụng về khổ thân
Quà không nói “biếu” lại bảo “cho” cha mẹ đấy
Chỉ nhăm nhe mồng một mai thức dạy
Rồng rắn cả nhà đi chúc tết đầu năm
Mọi người buồn cười trêu:
                     cái thật của người Nam(!)
Em Lập bé bỏng nhất nhà
                  nhưng sớm là …quan sang(?)
”Ông cụ non” ngày xưa hay chạm mạch
Mỗi Xuân về em cùng vợ con rậm rịch
Chạy sang mừng tuổi cả nhà mừng tuổi lân bang…

Số phận vậy thôi sao thật phũ phàng
Thế hệ con - số người ở trần gian
                 ngang với số người đã khuất
Giao thừa ơi con cúi xin thầm nhắc
Các đấng kính yêu về chốn nơi con

Vẫn chỉ vậy thôi mấy chiếc bánh chưng
Bánh mặn của me bánh ngọt nào của mẹ
Măng miến thịt gà giả hạnh nhân
                                bố thích đây xào lẹ
Xôi gấc đỏ lừ mong số phận hồng hơn

Ngọn nến đêm nay lại sáng lung linh
Soi bóng con trong giao thừa yên ả
Những nét nhang tàn vòm cong thiêng lạ
Tiếng bước chân ai trở lại bên mình

Xin chào Xuân trái tim con rộn ràng
Chờ một ngày mai chim hót mừng hoa nở
Chờ bạn bè trang Blog cười hớn hở
Nối vòng tay thêm nghĩa thêm tình…

(1 giờ 30 sáng 1 Tết 2012)
Hồ Minh Quang

***

Thời gian ơi cứ vùn vụt trôi
Đông tàn Xuân sang ngập ngừng gõ cửa
Chẳng còn nồi bánh chưng xưa bập bùng bếp lửa
Và ánh mắt ai cười đăm đắm nhìn tôi…
===
Giao thừa nay vẫn kí ức xa xôi
Lặng yên sao khiến đất trời nghiêng ngả
Linh hồn đang rõi theo người tất tả
Chợt canh cánh nỗi niềm thương nhớ đầy vơi…
===
Hoa đào không khoe sắc thắm tươi
Cam canh ngậm ngùi vườn trong nhà rụng lá
Vẫn thanh thản bồi hồi thương thương quá
Con cháu cúng tất niên rộn rã tiếng cười…

1 giờ sáng 10/2/2013
Mồng 1 tết Quý Tỵ
Hồ Minh Quang




 

 


Chúc mừng năm mới



Sắp sang năm mới rồi, MQ xin chúc các anh, chị, em cùng các bạn đón Giáp Ngọ thật khỏe mạnh, hạnh phúc và mọi sự an lành.

Mấy ngày nay, MQ và gia đình MQ vui lắm vì cháu ngoại lớn nhất (đang học chuyên tin lớp 11) đạt giải nhì Tin học Quốc gia, nên được miễn thi Đại học, và được vào vòng 2 để luyện tiếp.   




MQ "khoe" Quất (suốt ngày MQ phải cho nó uống nước và ăn NPK) và Đào (cắm trong nước thả đá Migun) để cả nhà mình ngắm cùng nhé.




Thứ Hai, 27 tháng 1, 2014

?!?


 
Người về từ trong cô đơn
Người về từ trong nỗi nhớ
Ngập ngừng lời yêu chưa ngỏ
Tưởng lầm vô mối tình đầu

Người về sao chẳng mông lung
Người về sao không bỡ ngỡ
Hoa tàn làm sao bừng nở
Vườn thêm một sắc tươi mầu?
29/12/2013
Hồ Minh Quang

Chủ Nhật, 26 tháng 1, 2014

Đừng


Bâng khuâng nghe tiếng mình cười
Trăng mờ trăng tỏ gọi người trốn mưa
Trăng tròn trăng khuyết vẫn xưa
Đừng soi vũ điệu đừng thơ nữa...đừng
27/1/2014
Hồ Minh Quang

Thứ Tư, 22 tháng 1, 2014

Được thích


"Anh thích em!", nhiều người ... thích em
Không kiêu căng em chỉ vui vui vì mình được thích
Dù vẫn biết sẽ chẳng còn cú hích
Để em đi tìm kiếm thiên đường
 
Đôi mắt mãi buồn mặc lắm thứ lên ... hương
Không nhìn được bên trong trái tim có thay hình đổi dạng
Đêm thao thức chờ linh hồn sâu lắng
Gọi lời ru dẫu huyễn hoặc khôn lường

Đã từ lâu sang dốc con đường
Mà sao còn thoáng niềm e thẹn
Tự gọi là "nàng" trong cổ tích đầy ước hẹn
Về lại tuổi thơ, tất cả, ấm nồng...

23/1/2014
Hồ Minh Quang


 

Thứ Ba, 21 tháng 1, 2014

Mẹ đi vắng


Chủ nhật mẹ vừa đi
Bố ngồi chén tì tì
Thịt bò sào, nhấm nháp
Bát canh sườn đầy ắp
Đĩa trứng rán vàng ươm
Thịt kho tỏa mùi thơm
Mấy bố con hỉ hả
Mồm bóng, mắt sáng quá!

Chủ nhật nay bố ngồi
(Sau khi lục xoong nồi)
Giữa núi quần áo bẩn
Khịt khịt mũi, bịt mùi
Bố lo trưa ăn gì
Buổi tối, rồi mai ngày
Chả nhẽ toàn đậu phụ
Kho với độc món bì?
Mặt bố đang thay màu
Khi con báo hết dầu
Gạo chỉ còn vài bữa
Mỡ đã hết từ lâu!
Bố rầu rĩ đến thương:
"Đây, tiền học cái Hương"
"Đây, tiền mày ngoại ngữ"
"Chà! tiền điện chờ lương!"
Bố tung tủ áo mẹ
Lục khắp hòm gần xa
Móc túi quần túi áo
Chẳng có gì tòi ra!
Sau khi nghe cái Hương
Tính ngày mẹ lên đường
Bố thở dài não nuột
Rồi phi ngay lên giường
Hình như bố phát sốt
Trùm chăn kêu "hừm...hừm..."

Ồ, đơn giản bao nhiêu
Nếu bố biến thành mẹ!...

Con mèo ngồi trên ghế
Nhìn bố kêu meo...meo...
(Bêu...bêu ...bêu ...bêu bêu...)
10/1990
Hồ Minh Quang (thật)

Chủ Nhật, 19 tháng 1, 2014

Mẹ ơi yên nghỉ


Con lớn lên buồn bã cảm sầu
Khát khao tìm tình yêu của mẹ
Khi bắt gặp tình mẹ trên đời con đành rơi lệ
Chẳng biết mình trốn chạy đi đâu.

Hôm nay con về
Mộ chẳng còn hoa mào gà đỏ au
Mẹ nằm nơi quê chồng yên nghỉ
Con lại thăm mảnh vườn xưa nhà nhỏ
Nơi mẹ ru con sau tiếng khóc chào đời.

Con nhớ được nghe thời tản cư xa rồi
Mẹ rời đô thành chăm đàn con thơ dại
Khắc ghi lòng dân chuyện như huyền thoại
Về người đàn bà hiền dào dạt tình thương.

Con lặng thầm thắp một nén nhang
Nguyện ước suối vàng mẹ ơi yên nghỉ
Nối nhớ thương yêu không là món quà xa xỉ
Sâu thẳm tận cùng xóa vết cắt không gian...


7/2013
Hồ Minh Quang





Thứ Bảy, 18 tháng 1, 2014

Bà của cháu



Bà sinh ra mẹ
Mẹ lại sinh ra con
Bà là bà của cháu
Bà hát cháu nghe
Bà ru cháu ngủ
Mơ cười thương thương
Mặt trời thức dạy
Bà đưa cháu đến trường
Chiều bà đón cháu về
Hồng ánh tà dương
Tóc bà dần bạc
Nhưng tình nồng thêm
Mặc cho đời gió sương
Bà không già nữa
Kể những chuyện thần tiên
Bà rất dịu hiền
Cháu yêu bà lắm
Bà của cháu ơi
Bà của cháu ơi...

7/2013
Hồ Minh Quang

Thơ trong mơ


Bố cháu gọi ông là bố
Cháu gọi ông nội, gọi ông
Ông nội ơi có biết không
Cháu yêu quí ông nhiều lắm!

Ông nội ơi!
Vì sao trong veo trời nắng
Bỗng nhiên ập cơn mưa lớn
Vì sao cầu vồng lấp lánh
Trái đất tròn lại quay quay?

Vì sao tới lớp ngày ngày
Cháu nghe tiếng còi giục giã
Đoàn tàu chạy nhanh hối hả
Từ bao nhiêu ngả về đây?
...
Ông cười hiền rộng vòng tay
Ấm tình chở che đàn cháu
Trả lời bao điều rõ khéo
Cháu tròn xoe mắt mê say

Tiếng đàn ông gẩy vui sao
Trông kìa cháu đang nhún nhẩy
Cả nhà mình vui đến vậy
Vì có ông, ông biết không nào?...

19/1/2014
Hồ Minh Quang

Yêu


Biết nói gì đêm nay thức không
Em nhớ về ngày xưa đã cũ
Hai đứa mình cười thẹn thùng bỡ ngỡ
Là vợ chồng mà vẫn…trắng trong…

Bản nhạc nào còn đang ngân vang
Anh bật to yêu khỏi chìm yên tĩnh
Em đùa trêu em không vòi vĩnh
Mình chưa biết gì giây phút sẽ thăng hoa

Chỉ thấy rộn ràng khúc nhạc tình ca
Đêm lắng sâu mong kéo dài vô tận
Khoảnh khắc bên nhau chẳng bao giờ ân hận
Tim đập nhịp chung hạnh phúc vỡ òa

Buồn cười không hai “đứa trẻ” thật thà
Gọi xưng anh em còn thấy mình lúng túng
Nhưng với nhau chẳng còn đâu khoảng trống
Run rẩy vì yêu trong tiếng nhạc hiền hòa

Hôm nay em tặng anh vần thơ nhạt nhòa
Nối mạng không dây tới nơi nào xa lắc
Thơ mang nặng nỗi niềm luyến tiếc
Của những ngày mình sống xa xưa

Hơn hai chục năm trời qua bao giấc mơ
Không giấc mơ nào lại là ác mộng
Anh đi từ thiên đường lồng lộng
Mang tình ngọt ngào về với vợ yêu

Chẳng khổ đau nhưng nỗi nhớ quạnh hiu
Cứ theo em trải dài năm tháng
Gieo vào thơ man mác buồn sâu lắng
Nhắc xa em rồi
                mình có còn yêu???




18/1/2013
Hồ Minh Quang   

Thứ Sáu, 17 tháng 1, 2014

Gọi

 

Về Đồ Sơn chốn làng chài mơ
Batsha tấp nập tự ngàn xưa
Hoàng hôn bình minh triều lên xuống
Con sóng tung bờ, dần lùi xa

Em vẫn vẽ trên cát nhành hoa
Bâng khuâng ngắm lục bình trôi dạt
Có nhớ không tiếng đàn khoan nhặt
Gọi ước mơ hạnh phúc quay về?

7/2012
Hồ Minh Quang

Thứ Năm, 16 tháng 1, 2014

"Thi sỹ"

 
"Thi sỹ" rượt theo cuộc đời hối hả
Cười trên nhọc nhằn cay mắt yêu thương
"Thi sỹ" cùng đi vững bước trên đường
Dẫu thả hồn mộng mơ về nơi xưa cũ

"Thi sỹ" khuyên đừng buồn ủ rũ
Chắt lọc cho đời thêm những niềm vui
Thơ là thơ tự mình sướng, thế thôi
Hãy một lần yêu thầm ..."THI SỸ"!...

17/1/2013
Hồ Minh Quang

Nghĩ thơ

 
Tôi đã già rồi chẳng biết bơi
Bơi trong biển thật lẫn thơ đời
Không còn thời gian đâu mà học
Cứ nghỉm chìm sặc nước hỡi ôi

Lục bát ra hồn chỉ mơ chơi
Ngó chi Đường luật rõ xa xôi
Ai ném vô đây thêm tí lửa
Đốt ấm lòng cóc nhảy trong tôi

Chân cóc ngắn quần ngắn thế thôi
Xù xì nhưng ngồi giữa hồn tôi
Nếu cố chen dăm ba ếch nhái
Quần ngắn chân dài thật khó coi...

16/1/2013
Hồ Minh Quang

Thứ Ba, 14 tháng 1, 2014

Vòng quay


Vòng quay cứ tròn xoay tròn xoay
Lại trở về điểm đầu xuất phát
Chỉ bâng khuâng nhìn tóc xòa điểm bạc
Vội một tứ thơ đêm bỗng hóa ngày

Bầu trời không trăng sao vẫn rơi đầy
Trao gửi lời ca tặng Thần Vệ nữ
Hỡi tiều phu rừng cây đã không còn nữa
Sao vẫn mộng mơ một thoáng xum vầy?
8/1/2014
Hồ Minh Quang

Chủ Nhật, 12 tháng 1, 2014

Gửi bạn cùng tên



Em tìm về nghĩa trang yên vắng
Đặt hoa thầm khấn khứa thăm anh*
Người bạn cùng tên đi xa rồi thời gian
Đào thắm tươi vẫn nở tràn ngập lối

Chiều nay giữa vườn đào xuân như bối rối
Ghen đóa cúc vàng em mang đến tặng anh
Thì thầm những gì trong gió mong manh
Để anh nhận ra em ngày xưa cô bạn nhỏ

Nén hương thơm ai thấu lòng chân tỏ
Tàn cuốn tròn sao vội bay xa
Anh có trở về bên sắc thắm vạt hoa
Nhắc khẽ tên em ngàn lần anh gọi???

2/2011
* Người bạn bị tật nguyền

Thứ Bảy, 11 tháng 1, 2014

Lèo phèo



Lèo phèo ngô bãi khô cong
Đông về buốt lạnh mù sương gió ngàn
Sông Đà cạn đáy hoang tàn
Hai bờ vắng vẻ cỏ lần lối đi
Phạc phờ lau xậy tỉ tê
Gọi đò chèo mộng
thuyền về đợi mưa
Đắm chìm dậy những vần thơ
Từ sâu lòng đất ngẩn ngơ gọi người
Thuần Mỹ nước khoáng tuyệt vời
Giá tan êm ấm đất trời ngả nghiêng
Sáng bừng một ánh sao đêm
Bâng khuâng ai đã về thiên cõi rồi
Lèo phèo ngơ ngác hỏi trời
Xác xơ nắng nhạt thơ đời còn phơi?


12/2011
Hồ Minh Quang

Thứ Năm, 9 tháng 1, 2014

Vụng về


Em vụng về hay anh vô tâm
Để chân trời em tìm là ảo vọng
Hoa trái nào vẫn thơm chín mọng
Anh có còn nhẹ đỡ nâng niu?

Hay hết thật rồi cây khô khẳng khiu
Đã không còn chút gì nhựa sống
Ai quên tưới cây không được uống
Chút nước lành khi vắng thiếu cơn mưa?

Em lang thang theo những ước mơ
Nơi biển xanh như dã tràng se cát
Lặng ngắm sóng xô thuyền trôi dạt
Chìm vào thơ không còn những đợi chờ...

5/2011
Hồ Minh Quang
 

Thứ Tư, 8 tháng 1, 2014

Tự nhủ



Lâu lắm rồi tự ngắm nhìn gương
Bỗng thẹn thùng mình không xấu quá
Đôi mắt buồn nhưng chẳng còn lạnh giá
Đôi môi khô thoáng nở nụ cười hiền

Lâu lắm rồi cuộc sống lại bình yên
Còn loạng choạng nắm được tay tất cả
Rơi nước mắt khi nhìn đời hối hả
Để hôm nay gặp người thân, gặp bạn mình cười

Mình vẫn tin số phận mỗi kiếp người
Là thiên định là cái gì bí hiểm
Mình chẳng sợ chốn xa nào phải đến
Bởi đó là nơi trở lại tình yêu

Cuộc sống trôi đi mỗi sớm mỗi chiều
Chẳng cần biết ai là đạo diễn
Với diễn viên có hay không tài thể hiện
Vẫn là cuộn phim hay lưu giữ bao điều

Dù VÌ NGƯỜI nên hạnh phúc bao nhiêu
Mình vẫn chỉ là TÔI bé nhỏ
Là tâm hồn hiếm khi chịu mở
Để đón nhận về sung sướng niềm vui

Đọc thư con nước mắt lại chảy xuôi
Tâm tình gửi những điều con nói
Dòng máu nào trong tim ngàn vạn lần ngược tới
Khối óc kia dù biển động hoặc sóng yên

Có thể nào nước mắt của hạnh phúc được chảy trong lặng im
Khi thể xác cùng tâm hồn đang băng sương lạnh giá
Khi không có tình của những đứa con yêu quí
Chẳng ồn ào đến đây mỗi sớm mỗi chiều

Hãy đừng trách mẹ hỡi các con yêu
Mỗi khi yếu mềm làm các con lo, khổ
Hãy cho mẹ xem lại những đoạn phim dang dở
Khi hạnh phúc bình yên có các con, có bố đủ đầy

Để rồi trở về cuộc sống hôm nay
Mẹ nhận ở các con tình mênh mông như biển cả
Nước mắt mẹ cả đời xuôi lã chã
Chắt chiu rồi tràn nổi mấy ly không?

Xin cảm ơn tấm lòng nhân hậu sáng trong
Từ rất thẳm sâu con coi ta là mẹ
Đã trăn trở những đêm dài lặng lẽ
Nghĩ làm đủ cách vì mong mẹ vượt lên

Con mạnh mẽ mà mẹ ngỡ con như nàng tiên
Kiều diễm nhẹ nhàng giúp mẹ đưa máu về lên não
Đưa mẹ thoát khỏi khoảnh khắc hiểm nguy kỳ ảo
Khiến mẹ bàng hoàng thảng thốt con có biết không?

Xin cảm ơn những bàn tay mềm mại ấm nồng
Mang năng lượng của khoảng không vũ trụ
Nhân ái yêu thương thảo hiền đức độ
Đã truyền sang cho tim mẹ bớt đau

Ánh mắt bàn tay các con đến tận mai sau
Và hôm nay luôn dịu dàng như thế
Mang một nửa từ dòng máu người cha yêu quí
Đang dắt mình về cuộc sống đầy hoa

Vẳng bên tai mình, còn mãi những bài ca...

Bệnh viện Hữu Nghị
11/2006
Hồ Minh Quang

Thứ Ba, 7 tháng 1, 2014

Khoảng trời




Khoảng trời riêng vắng bóng bạn đời
Cho yêu thương trôi về dĩ vãng
Bàng hoàng nhìn quanh sao không thấy nắng
Tím ngắt chiều lẻ bóng giữa hoàng hôn

Khoảng trời riêng bé nhỏ hằng mong
Dành cho hồn ta tĩnh lặng
Rồi xốc lại hành trang đầy ước vọng
Khoảng trời chung thơ bay tận thiên đường...

8/1/2014
Hồ Minh Quang

Thứ Hai, 6 tháng 1, 2014

Kỷ niệm


Anh đi cùng em
Trở về chốn xưa nhớ ngày xa ấy
Nửa thế kỉ ... ước mơ thức dậy
Có phép thần nào làm mái tóc lại xanh?
Tự anh ngâm gạo đốt tro từ quả dành dành
Làm bánh xu xuê đỏ hồng trao tặng
Say mắt em nhạc tình sâu lắng
Ngây thơ bím tóc dài đung đưa
Thả hồn vào thơ.

***

Hãy cùng anh về lại lớp xưa
Len lỏi tầng hiện đại nhà xây
bàng hoàng nhớ mái ngói đơn sơ
            phủ mầu rêu cũ 
Mãi còn lại từ trái tim ấp ủ
Hình thày bạn dấu yêu trước lúc xa trường
Dãy phố cao đường nhựa bước tần ngần
Thoáng gót chân nốt chai vàng xạm nhỏ
Gánh rạ đánh rơm trăng cười soi tỏ
Chẳng ngại đông về má đỏ giữa căm căm
Ngọn đèn dầu le lói trong đêm
                            nháy chú Cuội chị Hằng
Hãy xuống đây nghe đàn anh dạo
Cùng em cất lời ca vang vọng
Quên lo toan thao thức, bình yên.
Làng đông vui thịt chuột trắng chợ phiên
Kẹo lạc ròn tan phim xem ngoài bãi
Thịt cầy củ chuối hầm thơm phức

    nồng say... vẫn nhớ về tranh giải
đấu vật, cờ người, chọi gà...chèo trống rộn vang
Vào thăm đình Đình Bảng quen thân
Những dòng chữ vàng trang nghiêm
                       gợi nỗi nhớ thầm da diết
Lời ông bà kể vọng thiêng từ miền quê đất Việt
Đình làng ta cổ kính nổi tiếng vùng Kinh Bắc cháu à...
Đền Đô chốn tâm linh đón bao lớp trẻ, già
Xa, gần viếng thăm Bát Đế di tích cổ


***

Anh đã đi thật xa, rời làng quê nhỏ
Nợ chẳng phải duyên hành kiếp đời anh
Tự mình lắng nghe bao tiếng thở than
Không ánh mắt bàn tay dịu dàng
                            xoa nỗi đau dịu bớt
Anh không tìm nên chẳng biết em ở đâu, day dứt

Trăn trở những gì có lận đận buồn đau?
Để trao tâm tình sẻ chia khi tóc đã đổi mầu
Nỗi niềm đầy vơi trong cuộc đời dâu bể.  

***

Hôm nay bầu trời như thêm xanh êm ả
Nắng tỏa bóng ai thăm làng cũ trường xưa
Bồi hồi rưng rưng quay lại giấc mơ
Nghe nôn nao câu "Quan họ em về"
                           với nụ cười dung dị
Không nắm tay nhau chạy
                           như bầy trẻ thơ lanh lẹ
Không run như đôi tình nhân già

                           nuối tiếc nghẹn ngào
Mà đơn sơ lành hiền biết bao
Nặng tình người, say vòng quay trái đất
Em cứ níu giữ cho riêng mình
                           thủy chung như nhất
Nhưng sẽ thấy diệu kì cuộc sống hôm nay
Một chút lắng sâu mà như hối hả ngất ngây
Song hành bên nhau, mình chưa thể ngã...     


6/1/2014
Hồ Minh Quang















Chủ Nhật, 5 tháng 1, 2014

Nhắn


Nhắn gọi thầm mưa ơi đừng rơi
Cho nắng bừng lên ánh sắc ngời
Biết làm sao cuộn từng sợi nắng
Ủ trái cây đừng chín nửa vời

Chùm thơ nào bay từ xa xôi
Để lặng con tim dạ rối bời
Mà không dám bảo thơ người ướt
Khi hứng giọt mưa giữa đất trời

Hãy sống hết mình cho cuộc đời
Trải lòng thơ tứ blog muôn nơi
Xa vẳng nguyện cầu trong lời hát
Hạnh phúc bình yên đến với người.

 
17/1/2013
Hồ Minh Quang

Thứ Bảy, 4 tháng 1, 2014

Xanh

 
Người ta bảo * Trời và Biển yêu nhau
Nhưng không đến được vì không khí cản
Trời bật khóc trong nỗi buồn chán nản
Nước mắt tuôn rơi xuống Biển thương đau.

Trời vẫn mong trao hồn đến Biển sâu
Dẫu chẳng thể yêu và gần nhau mãi
Hồn xanh của Trời lửng lơ nhẫn nại
Gửi thêm màu cho Biển xanh hơn.

Biển thấu tình xanh thẳm mênh mông
Long lanh đốm sao mặt trời sáng đọng
Giữa bâng khuâng sóng xô lay động
Dồn khát khao xanh đến tận chân trời. 

Ngân vang bài ca ước nguyện cuộc đời
Bạn bè thương nhau chia bùi sẻ ngọt
Vượt qua gian lao đắng cay khó nhọc
Giữ nụ cười xanh, hy vọng, tình người.
* Hai khổ thơ đầu, sử dụng ý "Trời Biển yêu nhau"
                        đọc trên Internet
5/1/2013
Hồ Minh Quang

Thứ Năm, 2 tháng 1, 2014

Gọi em



Em ơi còn nhớ chiều nao
Trên vai đòn sóc hai đầu lúa reo
Đồng xa bờ ruộng bé teo
Bước chân thoăn thoắt gieo neo quản gì
Nắng trưa bưng bát nhâm nhi
Ngọt cơm thơm phức cải thìa chấm tương
Bần thần tâm trí còn vương
Chân trần khăn vắt thương thương quê nghèo
Anh tìm lại vạt hoa bèo
Bồng bềnh nghiêng tránh mái chèo thuyền nan
Anh xây mộng giấc mơ vàng
Ngân rung nốt nhạc để nàng tương tư
Mình không về được ngày xưa
Dọc ngang chấm phá thoáng vừa nét duyên
Anh đi tìm mãi dịu hiền
Gần mà xa bởi lời nguyền trong em
 

3/12/2013
Hồ Minh Quang

Biết


Tôi biết người đi chẳng trở về
Mòn mỏi vẫn chờ dạ tái tê
Tôi biết tuổi xuân xa xa mãi
Mà vẫn đắm chìm trong cõi mê.

7/2012
Hồ Minh Quang

Thứ Tư, 1 tháng 1, 2014

Buồn (lại còn) cười


Em nương theo tiếng đàn sầu
Anh cười mải miết bới nhàu lời ca
Em tan vào ánh trăng ngà
Anh tha thẩn kiếm chùm hoa nắng mềm
Lững lờ, anh lánh điền viên
Quẩn quanh, em lại ghé thềm đất nghiêng
Anh bay theo gió lang thang
Em ngơ ngẩn cánh diều ngang lưng trời
Anh  tìm nhung nhớ  xa vời
Em im lặng với một trời thơ yêu

Cô đơn gặp cảnh  ... cô liêu
Qua loa cũng có thể liều ... với nhau (!)
Nhưng hiềm tóc lỡ đổi mầu
Suối vàng còn chảy đành sầu chốn riêng... 

1/1/2014
Hồ Minh Quang
 

Ước


Ai bán không gian tôi mua cho
Đắt bao nhiêu tôi cũng không lo
Miễn sao tức khắc ngồi bên cạnh
Chuyện với người thương hết mệt phờ...

1/1/2014
Hồ Minh Quang