Thân mình rong ruổi khắp chốn nơi
Hỏi em có nhận ra mình nữa
Trong mọi buồn vui dưới đất trời?
Em sẽ tìm ra mình ngay thôi
Trong bao giông bão vẫn cười tươi
Dẫu cho đôi lúc như gượng gạo
Tình yêu còn thắm đượm với đời
Em mãi nặng tình chỉ với ai
Nhẫn nại chờ bừng một sớm mai
Lọ mọ dắt chăn bầy con cháu
Bước gian truân cười con đường dài
Trần gian dẫu còn lắm ương tai
Quạnh quẽ mình em suốt đêm dài
Trái tim vẫn đập theo con chữ
Thơ ngập tràn hi vọng tương lai…
Thay lời Hồ Minh Quang
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét