Thứ Hai, 30 tháng 6, 2014

Về Vân Đình lần 2






Thân tặng Vận tải Hà Nội (Đỗ Đăng Biên)
và các em về thăm Vân Đình

Tôi lại về Vân Đình với các em
Kỉ niệm năm xưa vẫn còn nguyên đó
Bỗng thấy mình già mà như trẻ nhỏ
Hát ca ăn uống liên hồi...

Hai xe em lo cùng nhau hẹn lời
Chở bạn bè say nên hiền hòa, cẩn thận
Lạy Chúa đừng cho CA "bắn" lận
Để chúng con đi về phía ... quê người (!)

Sửng sốt bước vào sân, sắc hương hoa tuyệt vời
Tôi ngỡ mình tới thiên đường mới lạ
Ngôi nhà em thân quen quá
Mà sao bồi hồi rưng rưng?

Em tựa vai nhau, ngả đầu vào hoa, em nhảy tưng tưng
Em uốn lượn eo bên tường vi tạo dáng
Má em ửng hồng gieo nụ cười vào nắng
Em tảo tần chụp hình mầm rau khoai lang.

Em khuân bánh cuốn chả về bạn bè lót dạ sênh sang
Mình em ngây ngô chối từ vì chót ăn sớm quá
Mẻ lạc em luộc từ đêm ngọt bùi đến lạ
Em hạnh phúc bên nàng nụ cười bình an. 

Em hát kara ok giọng thật trầm vang
Em thỏ thẻ giọng oanh vàng trong vắt
Em gào to cho hồn thanh thoát
Rũ bỏ bụi đường trần gian...

Bụng còn đầy mà vào tiệc thật ngon
Vịt luộc, vịt nướng Vân Đình, giò bò bảy phút
Em sung sướng nhìn bạn bè ngây ngất
Cụng ly, nghe hát "Lệ rơi", cười nước mắt tràn.

Hồng bì "anh chín em xanh", chôm chôm tung hoành
Đào mận ngọt, chuối thơm, xoài, dưa hấu đỏ
Em nhón, em xiên, tròn đôi mắt tỏ
Chẳng quên liếc ra sân hoa vàng tím đỏ hồng.

Em vẫn đang đi giữa trái đất tròn
Thành đạt mà không tách rời, kênh kiệu
Trái tim đập chung những tâm hồn đồng điệu
Yêu chất Vân Đình quê em...

Người lính ngày xưa hiền lành dễ thương
Em ngượng cười bên cô giáo miền sơn cước
Nuốt từng lời bạo dạn không kém phần hài hước
Em liệu có nghĩ thầm, mong dừng lại thời gian (?)

Một ngày trôi mau thanh thản mà vội vàng
Trở về nội thành, xa ngoại thành ... tráng lệ
Tay xách nách mang quà em khệ nệ
Lưu luyến Vân Đình mong đến hẹn lại thăm.

Tôi viết dòng thơ cóc ếch nhảy tràn lan
Nhưng chân tình cảm ơn
EM những người bạn nhỏ
Đã cho tôi hiểu thế nào là tấm lòng bạn bè rộng mở
Giúp tươi mãi nụ cười giữa bề bộn gian nan...

Để tôi còn dài dài đăng blog MINH QUANG...

30/6/2014
Hồ Minh Quang  
  

Thứ Bảy, 28 tháng 6, 2014

Yêu đời

Thế giới em là những gì kỳ diệu
Của đất trời mây gió trăng sao
Của sông núi mờ sương, cỏ hoa lá thì thào
Của nắng sớm bình minh, mưa chiều hoàng hôn phủ
Người là lãng mạn không bao giờ cũ
Là mơ màng mộng ước yêu thương
Là buồn vui vơ vẩn khôn lường
Là tiếng hát, vần thơ tuôn trào bay bổng
Tự nhủ lòng không bao giờ lạc lõng
Dẫu đôi phút ngập ngừng ngỡ lạc lối đi
Ôi thế giới em sao quá đỗi diệu kỳ!... 


28/6/2014
Hồ Minh Quang


Thứ Năm, 26 tháng 6, 2014

Chỉ là ký ức

Người đi rồi đến phương trời lạ
Quay về nơi chốn phồn hoa
Có nghe chăng tiếng gọi từ xa
Tình ca lịm dần âm còn vang vọng?
Người có còn trái tim nóng bỏng
Hay mong manh bèo dạt mây trôi?
Đành phải chôn vùi
Kỷ niệm chỉ là ký ức
Đêm yên lặng độc huyền thao thức
Xót chim bay lạc lối quên về
Thèm chút muối mặn gừng cay dịu bớt não nề
Nhưng mà chẳng thể...
Chốn thinh không buồn tẻ
Độc huyền từng giọt buông lơi.......

27/6/2014
Hồ Minh Quang

Nhớ


        Giọng nằng nặng mà sao em nhớ 


Ngang, khó nghe sao em vẫn thương
Mơ gọi anh trong giấc ngủ chập chờn
Ôm biển miền Trung vẳng tiếng ai đằm, ấm
Có phải yêu? nên bồi hồi vương vấn 
Cứ âm thầm bình lặng hút hồn em

Ngọt ngào mộng du theo em đêm đêm...

26/4/2014
Hồ Minh Quang


Thứ Ba, 24 tháng 6, 2014

Rối rắm

Bỗng nhiên thấy mình ngơ ngẩn
Giữa hạ rồi ngỡ vẫn lạnh đông
Bỗng nhiên thấy mình mông lung
Bạn thật thà tưởng chừng khách sáo
Bỗng nhiên thấy mình khờ khạo
Người dịu hiền ngỡ quá ranh ma
Bỗng nhiên thấy mình bơ vơ
Sự nhiệt tình tưởng lạnh lùng băng giá
Bỗng nhiên thấy mình dễ rung động quá
Nhạt nhẽo vô duyên ngỡ đậm sâu tình
Bỗng nhiên bâng quơ giật mình 
Ngập ngừng tưởng rộn ràng hối thúc

Bỗng nhiên thấy mình rạo rực
Một thoáng nhìn lạ lùng ngỡ mắt người thương
Bỗng nhiên thấy mình vấn vương
Vu vơ ngỡ trái tim lửa đốt 
Bỗng nhiên thấy mình thảng thốt
Thêm tuổi rồi màu tóc pha sương
Bỗng nhiên thấy mình tầm thường
Một phút kiêu căng quên chân thành bình dị
Bỗng nhiên thấy ngất ngây thi vị
Cái tưởng không lại hóa có trong đời
Bỗng nhiên thấy mình chơi vơi
Chẳng biết đâu là bến bờ hạnh phúc
Bỗng nhiên thấy mình sung sức 
Bệnh tật tiêu tan an thái hiền hòa
Bỗng nhiên thấy mình la đà
Văn thơ rộn ràng vui cùng ếch cóc 
Bỗng nhiên thấy mình suýt khóc
Chẳng muốn gì ngoài nuối tiếc thời gian
Bỗng nhiên thấy mình rối rắm miên man
Thích trải lòng qua lằng nhằng câu chữ...


24/6/2014
Hồ Minh Quang

Chủ Nhật, 22 tháng 6, 2014

So sánh


Ngày xưa vui đặc buồn thưa
Ngày xưa đi sớm về trưa mặc lòng
Ngày xưa bạn chở lòng vòng
Không sao thoát những con đường mộng mơ
Bây giờ giở ngón chắp thơ
Hở thầm nỗi nhớ day dưa vụng về 
Nhủ không buồn chán não nề
Trong mơ vẫn đợi người về bên ta...

23/6/2014
Hồ Minh Quang


Tình mạng

Thân tặng các em xinh xinh trên mạng...


Online bật sáng anh cười
Offline buồn nản anh ngồi đợi em 
Thơ lòng trao gửi lời êm
Tình riêng chia xẻ nỗi niềm cùng ai

Thức đêm chẳng thấy đêm dài
Tỏ tình qua mạng mong ngày ngắn đi
Hỏi rằng em có si mê
Chờ anh nhắn gửi lời thề...yêu em?

22/6/2014
Hồ Minh Quang

Thứ Năm, 19 tháng 6, 2014

Gió lành



Cám ơn cháu gái nơi xa
Gió lành gửi đến ru bà ngủ yên
Cám ơn con gái thảo hiền
Nết na gửi đấng sinh thành gió ngoan
Mát lòng, đuổi đắng thuốc thang
Cho tâm thanh thản mẹ thầm cầu siêu
Cám ơn người sớm trưa chiều
Gió mong manh gửi bao nhiêu ân tình
Tặng trao cả tấm lòng thành
Gió trầu gửi đến quấn cành hoa cau
Hương thầm thơm đã từ lâu
Đượm trong hồn tứ trao câu thêm vần
Thơ ơi duyên dáng muôn phần
Gửi thơ cho gió lên đàng đi nhanh

Gió thơ thổi nụ cười xinh
Bay đi khắp chốn lung linh nắng vàng
Yêu thương hi vọng ngập tràn
Nắng sao đốt nổi gió lành hỡi ai...

20/6/2014
Hồ Minh Quang


Thứ Tư, 18 tháng 6, 2014

Diễn


Thương hại người đâu có kém ai
Cũng galant cũng vào vai diễn
Cũng cưng chiều sót xa thương mến
Che chở vợ hiền dấu yêu...
Nhưng đời người gian dối được bao nhiêu
Khi tình yêu chỉ là vai diễn
Tìm ở đâu được trái tim lên tiếng
Đập dồn thay nói lời yêu?
Lạnh lùng thêm mỗi hoàng hôn xế chiều
Trái tim bơ vơ lảng xa...giấc ngủ
Trái tim mộng du tìm nơi nào xưa cũ
Một màu bình yên?...
Để ngập ngừng thôi chẳng làm nữa diễn viên!!!...

19/6/2014
Hồ Minh Quang


Thứ Hai, 16 tháng 6, 2014

Tưới quất

Nóng ba chín độ quất nhăn 
 Bởi trời đổ lửa, nhọc nhằn tưới lên
 Nào ngờ nước đọng lá xanh 
Thành bao đốm bạc long lanh đất trời 
Trái mùa hoa nở bật cười 
 Xui bấm bàn phím gửi lời vu vơ 
Nghèo từ hết chữ chắp thơ 
Buồn tình tứ đã lửng lơ trốn đời 
Mong được thông cảm từ người 
Em nuôi cóc nhảy chờ thời hồi sinh. 

 1/6/2014 
Hồ Minh Quang

Chủ Nhật, 15 tháng 6, 2014

Vu vơ






Hoa dại vàng vẫn là nỗi nhớ
Nhạt nắng chiều càng thẫm bâng khuâng
Bông hồng tung nở tàn dần
Đàn thôi réo rắt đêm thầm buồn tênh... 

16/6/2014
Hồ Minh Quang





Thứ Sáu, 13 tháng 6, 2014

Xao xuyến


Đồng tiền nhỡ lạc một lần
Để anh xao xuyến má nàng...giếng sâu

Tình yêu bắt đầu từ đâu
Làm sao hiểu được vì sao hỡi người
Thơ đang chắp cánh bay rồi
Đồng xu nhỏ cũng hóa bầu trời yêu...

4/2009
Hồ Minh Quang

Nồng nàn


Thân tặng T.T.

Đôi mắt em như hai giọt nước
Đắm đuối trong soi thấu hồn anh
Đôi môi em nắng đỏ phải ghen
Giữa nồng nàn tim anh bốc lửa.

Vợ yêu ơi em là tất cả
Đam mê và hạnh phúc trong anh
Mình có nhau cuộc đời vất vả
Bỗng nhẹ nhàng buồn khổ qua nhanh.

14/6/2014
Hồ Minh Quang

Thứ Năm, 12 tháng 6, 2014

Tiểu phẩm "nhầm vị trí"

Hồi 1.

MQ: Chào em. Hôm nay rảnh chị mới lại đến thăm em. Em vẫn thơ phú đều đấy chứ?
Bạn: Thì cũng tạm tạm thôi chị MQ à. Gặp chị, em lại muốn nghe chị kể chuyện gì vui vui đi. Em đang buồn nẫu ruột ra đây. Em với "hắn" vừa cãi nhau xong...
MQ: He he chuyện vui hả. Em nghe đây này: Ngày xưa, khi ông HMQ nhà mình còn sống, ông ấy hay nói chuyện vui lắm. Có lần, ông bảo: "Hôm nay, anh bảo bọn bạn: Các cậu thử nghĩ mà xem, trên đời này, suy cho cùng, mọi sai lầm cũng chỉ qui về : NHẦM THỨ TỰ, NHẦM VỊ TRÍ thôi. Ví dụ, tiền đang ở túi mình, bọn trộm cắp thọc tay vào túi mình lấy đi thế có phải chúng "nhầm vị trí" không (lẽ ra chúng phải thọc tay vào túi của chúng chứ)? Hoặc là, đôi bạn trẻ lẽ ra phải cưới nhau xong đã mới có đêm tân hôn, đằng này chúng lại "ăn cơm trước kẻng", thế có phải là nhầm thứ tự công việc cần tiến hành không? vân vân và vân vân...Nghe xong, chúng khoái chí cười ngất". Chị nghe xong ông chồng thuật lại chuyện, không cười ngất nhưng cũng hơi quặn bụng...
Bạn: Ha ha, cảm ơn chị MQ, em hết buồn rồi đây...

Hồi 2. (gần một năm sau)

Bạn: Chào chị MQ. Hôm nay em phải đến báo cáo với chị một chuyện này, và cũng để nói rằng em cảm ơn chị về câu chuyện vui vui có lần chị đã kể liên quan đến cái sự "nhầm vị trí"...
MQ: "Nhầm vị trí" là sao nhỉ? Có gì nghiêm trọng không đấy em, hay cũng lại vui vui thôi? Em kể xem nào!

Bạn: Thì chị cứ nghe đây này:
Một hôm, em đi chơi đàn đúm với một nhóm nhà thơ (thì cứ gọi nhà thơ cho oai ấy mà chị). Tụi em đi trên 4 chiếc xe máy. Cứ mỗi xe một cặp ông bà. Em được phân công chở một ông bạn, tại vì em đi xe máy thạo hơn ông ấy (!) Trời thì tắt nắng hoàng hôn, ngả dần sang tối. Thành phố cũng đã lên đèn. Vì là tiết đông, nên em mặc rất nhiều quần áo rét. Ông bạn và em nói  chuyện rất vui vẻ sôi nổi. Bỗng nhiên, đến một lúc, tự nhiên ông ấy như lần sờ..."cái gì", nhưng khốn nỗi các lớp áo dày quá, có được "cái gì" đâu . Em vừa bực mình, vừa buồn cười, chợt nhớ đến câu chuyện chị MQ kể, em bèn ra chiều thoải mái nhẹ nhàng: "Này anh, anh nhầm ... vị trí rồi đấy!". Thật may mắn, ông bạn rất tinh ý liền hỏi lại, "thế hả, nhầm vị trí hả?", rồi trở lại bình thường, không có gì phức tạp nữa...Em cũng nói ào sang các chuyện khác để cả hai người hỉ hả và tự nhiên.
MQ: Ha ha, thế về nhà em có kể cho chồng em nghe chuyện này không?
Bạn: Có mà dở hơi lại kể cho "hắn" nghe à, để "hắn" cấm tiệt không sinh hoạt thơ phú gì nữa à? Em chỉ kể cho chị MQ nghe là duy nhất đấy thôi...
MQ: Thú vị thật, em cảm ơn chị vì chị kể chuyện ngày xưa chồng chị nói vui. Còn chị thì cảm ơn em vì có chuyện này chị mới có bài viết tếu táo trên nhóm blog của chị được.  

13/6/2014
Hồ Minh Quang

 

 

Thứ Sáu, 6 tháng 6, 2014

Say

Tuổi già vẫn đợi xuân sang
Vẫn say tâm bút mênh mang thơ đời
Nhẹ nhàng điệu nhảy tuyệt vời
Quên nhanh buồn nản gọi người về đây
Hát lên ngỡ tỉnh mà say
Ngân vang trầm bổng vòng xoay diệu kì
Xuân qua nhắn gửi sang hè
                    Người thơ mãi mãi đi về có nhau.
              
                                       6/6/2014
                                                              Hồ Minh Quang

Thứ Hai, 2 tháng 6, 2014

Yên ngủ


Ve sầu lại ngân nga
Nhắc gợi buồn nỗi nhớ
Sắc đỏ hồng cánh phượng
Theo gió nào bay xa?

Cành hoa tím năm xưa
Ngỡ giữ niềm ước hẹn
Phôi pha tình ẩn hiện
Nhạt bạc màu thủy chung

Bài ca còn thân thương
Khi cung đàn lạc điệu?
Kỉ niệm nào kì diệu
Khi chúng mình xa nhau?

Thôi hãy cất nỗi đau
Trong trái tim yên ngủ
Giận hờn chi vô bổ
Mộng đời vẫn tuyệt sao

Hãy lặng thầm ước ao
TÌNH RIÊNG ngời HẠNH PHÚC
Gửi tặng nhau lời chúc
Cho thơ cùng bay cao…

3/6/2014
Hồ Minh Quang