Thứ Hai, 12 tháng 8, 2013

Dấu chấm

Em xa anh rồi biết ai sẽ khổ đau
Chùm thơ nào âm thầm đêm thao thức
Trời hoàng hôn đang còn tím ngắt
Lặng lẽ thủy chung nên quên lãng xuân thì

Em dấu chặt trong mình những nỗi đam mê
Để xa anh đi về nơi xa lắm
Em gượng cười nụ hôn tình lãng đãng
Cứ bơ phờ lay lắt đọng trên môi

Duyên tình mình chỉ có thế thôi
Nhưng yêu thương bất ngờ cũng thành kỉ niệm
Giữ trong tim lời ước nguyền chân thiện
Nước mắt đẫm lời, thơ chẳng thể dối gian

Hãy tiếp bước nào trong thế giới mênh mang
Trái đất tròn nhưng tình mình không còn lăn nữa
Nó lặng yên rồi ngập ngừng tìm khung cửa
Tự ấn mình vào thành dấu chấm trong tim

Đừng hỏi em về đâu thôi đừng hỏi em
Có nghe không anh? em đang thầm thì …
”Em không còn khao khát
Thời gian là liều thuốc chỉ hơi đắng ngắt
Sẽ xoa dịu tâm hồn-cho thơ anh thêm nữa đáng yêu
Con chữ xoay vần trong mơ mộng phiêu diêu
Sẽ là hành trang cho anh đến ngày mai khác lạ!”

Em ngậm ngùi thơ mình thì rơi lả tả
Như lá vàng trải thảm chốn cô liêu
Dấu hỏi anh dẫu cồn cào
                 thì dấu chấm em vẫn chỉ lầm lũi hắt hiu…

21/9/2012
Hồ Minh Quang

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét