Thứ Hai, 15 tháng 7, 2013

Người lính

Là tôi nghĩa là tuổi thơ bình dị

Ngồi mình trâu miệng hát nghêu ngao
Gấp giấy thành diều thả tận trời cao
Mơ bữa cơm khoai no không đói

Là tôi nghĩa là tuổi xuân phơi phới
Cười suốt chặng đường vất vả chiến tranh
Xông pha trận tiền quên tính mạng mong manh
Bỗng giật mình mất bao đồng đội

Là tôi nghĩa là tuổi say không mông muội
Tiếp quản Sài Gòn nơi chốn phù hoa
Đèn nhà đường sáng lấp lánh sao xa
Soi bóng hình ngác ngơ anh lính trẻ

Là tôi nghĩa là tình bạn bè chung thủy
Hồn nhiên yêu đời chia sẻ vô tư
Không bao giờ hơn thiệt quanh co
Đơn sơ tấm chân tình gốc lính

Là tôi nghĩa là thích khôi hài vui tính
Hạnh phúc bên người vợ dấu yêu
Con cái trưởng thành trải bước gieo neo
Tôi mỉm cười qua rồi gian khó

Là tôi nghĩa là vạn điều thầm nhớ
Thả hồn mình bay bổng trong thơ
Vui với tình thật ảo mộng mơ
Không bao giờ quên tôi là người lính...

Hồ Minh Quang

2 nhận xét:

  1. Tôi đã đọc gần xong hồi kí " NƯỚC MẮT VÀ NỤ CƯỜI" của chị. Thực tình tôi thấy rất cuốn hút. Tôi muốn đưa dần tác phẩm đó lên trang trian. Mong chị đưa từng phần một lên đây theo trình tự của cuốn sách càng tốt( nhớ đưa dần từng chương) khi nào vào trian hết lại đưa tiếp thì dễ cho chúng tôi hơn. Kẻo lại phải tìm từ những ngày đầu tiên chị lên blog thì vừa mất thì giờ vừa sợ có nhầm lẫn sẽ không hay lắm. Nếu chị đồng ý thì cố giúp chúng tôi. Trang trian của mình độ rày hơi ít phần truyện kí mà.( SONG THU)

    Trả lờiXóa
  2. Vâng, MQ cũng mong thế. Cảm ơn Tri ân cuộc đời quan tâm hồi kí MQ.

    Trả lờiXóa