Có những trang đầy viết chỉ bâng quơ
Chưa bao giờ dám nhủ thầm rằng…nếu
Trái tim đốt lửa tình thật khéo
Cười riêng mình lúc nào cũng tương tư.
Có những ngày sống thật mà ảo mơ
Cung thủ bóng đêm lay trăng mờ thao thức
Nhắn gửi lại bao điều hẹn ước
Gói trọn vào thơ.
Chẳng muốn gì ngoài tiếc nuối ngẩn ngơ
Dòng chữ theo blog hiền đang chảy
Chỉ còn tiếng gọi trong tận cùng mê mải
Đừng nhận ra mình những phút vu vơ…6/2011
Hồ Minh Quang
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét