Cuối đời loạng quạng làm thơ
Không chè không rượu vật vờ vẫn … say!
Đêm mơ nắng rực ban ngày
Ngày chờ êm ả vui vầy cùng trăng
Quên quên nhớ nhớ lâng lâng
Thìa khóa bỏ túi băn khoăn lục tìm
Nồi cơm nát nhoét bực mình
Siêu nước đun uống chình ình cạn khô
Có bao giờ như bây giờ
Dằn lòng trút lỗi cho THƠ thôi đành…
5/6/2013
Hồ Minh Quang
Không chè không rượu vật vờ vẫn … say!
Đêm mơ nắng rực ban ngày
Ngày chờ êm ả vui vầy cùng trăng
Quên quên nhớ nhớ lâng lâng
Thìa khóa bỏ túi băn khoăn lục tìm
Nồi cơm nát nhoét bực mình
Siêu nước đun uống chình ình cạn khô
Có bao giờ như bây giờ
Dằn lòng trút lỗi cho THƠ thôi đành…
5/6/2013
Hồ Minh Quang
Ngày xưa đổ lỗi cho ai
Trả lờiXóaMà bây giờ đổ lỗi người cho thơ
Hay vì bà cử Kim Thư
Tâm hồn lãng đãng lâu giờ thành quen