Thứ Tư, 11 tháng 9, 2013

Lời nhận xét Hồi ký NM&NC từ TRIANCUOCDOI

 
Minh Quang cảm ơn TRIANCUOCDOI đã đưa toàn bộ Hồi ký NƯỚC MẮT VÀ NỤ CƯỜI của Bùi Thị Kim Thư lên trang mạng TRIANCUOCDOI.
Minh Quang cũng xin cảm ơn các anh chị và bè bạn đọc Hồi ký đã ghi lại những cảm xúc và chia sẻ thân tình với tác giả trong thời gian qua.
Chương 1
21 nhận xét:
ĐỌC KHÁ HẤP DẪN ! XIN HÃY TIẾP TỤC !
Bạn đọc mà có cảm nhận "Đọc khá hấp dẫn" là MQ sướng lắm đó anh. Cảm ơn anh. Nhưng anh đừng "bỏ cuộc" nhé hé hé hé...
Cái cô này nghịch như "giặc cái". Không khác gì con Minh Hà nhà tôi. Cũng Mậu Tý, Cũng "lửa sấm sét", cho nên nó "mồm loa mép giải" lắm. Nó tuyên bố xanh rờn: "Bố Nhật, chú Niên đi vắng thì ở nhà cháu làm giặc". Nhưng chả hiểu về sau có bén gót được bà Kim Thư không?
MQ nghịch hồi bé vậy thôi còn bây giờ "nhũn như chi chi". Chắc lúc sắp "ngỏm" mụ ấy sẽ nghịch lần cuối cùng...nhưng tiếc là không viết được "hậu hồi kí" nữa để anh Đình Tuân tiếp tục bình phê nhận xét ha ha...
Cô ham viết thế thì rất có thể "ngỏm" rồi cô vẫn viết. Đình Tuân đã đọc "tiền hồi ký" của cô rồi thì cũng sẽ sẵn sàng đọc "hậu hồi ký" của cô nữa. Lý do đầu tiên là vì đây là tác phẩm của "người cùng làng". Nhưng đọc rồi thì cũng cảm phục về quy mô hoành tráng và độ chân thực của nó. Đọc tập hồi ký này tôi không có cảm giác bị khiên cưỡng ở chỗ này, chỗ khác...Có lẽ vì khi viết cô đã hoàn toàn tự do và vô tư, không bị những "dụng ý" này nọ chi phối. Có chăng chỉ là sự cố gắng kể lại "những điều đã trải qua hoặc trông thấy". Vậy thôi.
Khi nào có :"HẬU HỒI KÝ" thì mang xuống "HẬU TUYỀN ĐÀI" tăng cho ông Đỗ nhé!
Lời văn giản dị, tình cảm chân thành nhưng cuốn hút người đọc.
Tôi cho rằng THỨ "VĂN HỌC KHÔNG HƯ CẤU" (chữ của NHÀ VĂN LÊ HOÀI NAM) như tác phẩm NƯỚC MẮT VÀ NỤ CƯỜI này NÓ CÓ SỨC HẤP DẪN RIÊNG ở chỗ NÓ CHÍN TRONG KÝ ỨC và NÓ THẬT TRONG MÔ TẢ, NHẬN ĐỊNH .Tất nhiên, người cầm bút cũng phải CÓ CHÚT ĐAM MÊ & TAY NGHỀ NHẤT ĐỊNH !
Kim Thư tuy học toán nhưng trong quá trình làm việc cô ấy thường xuyên phải soạn giáo trình, viết tài liệu hướng dẫn... nghĩa là đã có quá trình làm quen với bút mực. Cô ấy cũng lại kế thừa được cái gen di truyền của bố thông minh lịch lãm, làm kế toán, dạy nghề và còn là chủ bút một tờ báo tư nhân? Về phía độc giả thì người thời nay người ta thích những chuyện viết thật hơn hư cấu. Cố nhiên chuyện hư cấu nào cũng phải dựa trên chuyện thật, nhưng vừa thật vùa bịa thường hay xẩy ra những khiên cưỡng, gò ép, vô lý...còn nếu viết thật cả thì không. Hồi ký có sức hút có lẽ là vì thế chăng?
MQ rất hạnh phúc vì được các anh, chị, bạn bè đọc bình luận và chia sẻ.
Thời Pháp có chế độ HỌC NHẢY LỚP dành cho HS có NĂNG KHIẾU ĐẶC BIỆT là RẤT HỢP LÝ .Thật tiếc cho K.T đã "đầu thai nhầm thế kỷ" !
Không đâu ạ, người khác thì không biết chứ KT học nhảy bất ổn quá.
Kim Thư có cuộc sống phong phú ngay từ lúc nhỏ. Chẳng biết có xinh gái hay không ? Chỉ biết có người mê đến mức không được làm thân đã gọt đầu đi tu. Không rõ là cái "ông" gọt đầu đi tu ngày ấy bây giờ đã "hoàn tục" chưa? Và không hiểu bây giờ còn có ai gọt đầu đi tu vì Kim Thư nữa không?
Chắc là CÓ đấy !
MQ đã hỏi nhà văn rồi, anh ấy bảo chưa đọc anh ạ, vì đang bận làm nhà mà. Chắc anh ấy đọc sau thôi, chứ bây giờ thì đang hồi "gay cấn".
MQ viết là "tự cạo trọc đầu", mà anh Đình Tuân lại bảo "gọt đầu đi tu"...Phản ứng của trẻ con mà anh. Chứ làm gì có ai phải đi tu vì KT đâu hi hi...Các anh chị đọc và bình luận nhiệt tình thì MQ vui lắm.
Một đoạn đời đầy gian nan,nhưng có lẽ chính nhờ đó mà KT sau này sẽ vững vàng hơn.
"Tự cạo trọc đầu" với "gọt đầu đi tu" có khác gì nhau đâu. "Tự cạo trọc đầu" của Kim Thư thì không có "véc tơ" còn "gọt đầu đi tu" của Đỗ Đình Tuân thì có "véc tơ" hẳn hoi. Vì thế nó "văn nghệ" hơn. Nó làm cho người đọc "hứng thú" hơn. Ngay Kim Thư đọc cũng thấy thích thú hơn còn gì. Biết điều thì "nhận tội" đi cho sớm.
Làm liên tục,không kịp ăn gì là bị TỤT HUYẾT ÁP, RẤT NGUY HIỂM .Ở tuổi 17 bẻ gẫy sừng trâu, nên chỉ ốm có một tuần. Cao tuổi là ĐI rồi đấy!
Tội nghiệp con bé quá. Cỗ ngon thế mà không được ăn. Rồi suốt ngày, suốt tối hôm ấy còn phải nhịn đói và rửa bát liên tục. Rồi trên đường về lại gặp mưa nữa chứ. Đúng là một ngày rủi với con bé. Có một điều lạ là tuy mồ côi từ sớm, nhưng ở bé Kim Thư chỉ tỏ ra là một cô gái nghị lực, có ý chí nhiều hơn chứ không biểu hiện ở phía gan bướng và dễ tủi thân như nhiều đứa trẻ mồ côi khác. Có thể là do yếu tố bà "ME". Chính bà ME đã làm cho bé Kim Thư ít cảm thấy bơ vơ và đơn độc đi nhiều.
Bé Kim Thư có cá tính - Cá tính lúc nhỏ có thể coi là bướng bỉnh, nhưng lớn lên lại là là lòng tự trọng và nghị lực.
Chương 2
6 nhận xét:
Tình yêu mộc mạc, chân thành
Chính là nguồn cội mát lành về sau ?
(Tiếp lời Thanh Dạ)
Chả như lão Thanh Dạ đâu
Yêu rồi lại bỏ để rầu lòng ai
Vợ rồi lão vẫn yêu hoài
Nếu đem đong đếm mười hai có thừa
Thế mà lão vẫn không "chừa" ?
Lão yêu nhiều hay ... nhiều yêu?
Lão khen chung thủy một điều tặng ta
Để ta tự sướng ha ha
Đừng trêu chọc lão vợ nhà thiệt to
Đêm về lão ngáy o o
Ngày sang lão lại vu vơ kiếm tìm...
---
(MQ chỉ là vui đùa mà xưng "ta" thôi nhé, không dám hỗn với các bậc đàn anh đâu ạ)
dự nguyễn duy
15:16 Ngày 24 tháng 7 năm 2013
Bốn câu thơ của bạn Thư thơ của TRƯỜNG PHÁI HUY CẬN đó !
Tình yêu sinh viên hay thật đấy. Mình cũng có một mối tình thời sinh viên giông giống như của bạn. Đoạn kết thì khác một chút : Hai đứa không được "nhà gái" đồng ý, vì nhà cô ấy ở Hà Nội còn mình thì Nhà Quê MỘT CỤC! Anh cô ấy lại là Trưởng Khoa nên đã can thiệp vào chuyện này, rồi kéo em cho một người bạn ở Khu Học Xá Trung Quốc về nước. Cuối cùng cô ấy cũng không nghe, và đi miễn cưỡng đi lấy một người khác, sau khi biết mình tự ái, chia tay và xung phong ĐI B. Rất lạ,l à đến giờ, khi con cái đều là tiến sỹ giảng dạy ở nước ngoài...nhưng vẫn tuyên bố "Đời tôi chỉ yêu mỗi ông DỰ" ! & LẤY MỘT ÔNG CHỒNG !
MQ cảm ơn anh Duy Dự đọc hồi ký của MQ và luôn có những lời bình hoặc chia sẻ. Chuyện tình của anh không thành thật đáng tiếc, nhưng nó là "SỐ" ấy mà. Mong anh luôn khỏe, hạnh phúc và an lành bên gia đình thân yêu ạ. Mong anh có nhiều cảm hứng sáng tác thơ hay.
Chương 3
10 nhận xét:
Cái thời CHỦ NGHĨA LÝ LỊCH ấy đã gạt đi biết bao người nhiệt tình YÊU NƯỚC TRONG SÁNG. THẬT BUỒN PHẢI KHÔNG BẠN ?
Vâng, cái thời ấy nó thế. Nhìn lại, chỉ biết ngậm ngùi (hoặc bực dọc) mà chẳng biết làm thế nào.
Tôi rất thích phần này!
(Song Thu)
Cảm ơn Song Thu đồng cảm. MQ cũng tự thích phần này.
Yêu & thương ranh giới rất mong manh, nhưng cũng vẫn rõ ràng, minh bạch. Đúng là MINH THƯ!
MQ chỉ nằm mơ "lung tung" một tị thôi anh ạ, nhưng kịp "tự thú trước bình minh" rồi hì hì. Cảm ơn anh nhiệt tình đọc và chia sẻ.
Thẳng thắn, thật thà THƯỜNG THUA THIỆT
Lỗi lầm luồn lọt LẠI LÊN LƯƠNG !...
Thì ra điều này đã xảy ra từ lâu lắm rồi cà !
Bây giờ lương được lên rồi anh ạ, từ tháng 7 đấy, sẽ truy lĩnh sau hì hì...
Có lẽ chương này đúng nhất với tựa đề cuốn sách :"NƯỚC MẮT VÀ NỤ CƯỜI " ?!
"đúng" chứ chưa phải là "đúng nhất" anh ạ. Mà hình như cũng không có cái "đúng nhất" trong quyển này thì phải. Anh cứ đọc đi nhé. Cảm ơn anh nhiều.
Chương 4
9 nhận xét:
Qua chuyện của Kim Thư mọi người có thể học được thêm một bài học về thuốc dân gian:"Dùng mật ong đun cạn, viên thành viên nhộng bỏ lọ cất đi, khi trẻ táo bón, đút vào hậu môn là có thể ị được"
Vâng, bài thuốc này MQ và bạn bè dùng suốt cho bọn trẻ đấy ạ. Lúc đầu MQ ngại lắm vì viên nhộng ấy cứng ngắc, ngại đút vào hậu môn bé bị đau, nhưng thực ra không phải, nó là mật ong nên nhanh chóng mềm ra và tan gây kích thích ra phân, không cần phải thụt xà phòng hay thứ khác. Cảm ơn anh đọc và chia sẻ.
Kể những câu chuyện này, người cùng thời như bọn tôi đều đã trải qua - nghĩa là, đều " biết rồi",nhưng lại nghĩ "kể tiếp đi,kể mãi đi..." hấp dãn đấy. Những câu chuyện của bạn đã cho NGƯỜI ĐỌC SỐNG LẠI NHỮNG NĂM THÁNG KHÓ KHĂN mà ĐẦY DŨNG CẢM của CÔNG DÂN MIỀN BẮC XHCN ƯU VIỆT !
"Công dân miền Bắc XHCN ưu việt" hả anh? Thích nhỉ hi hi...Cảm ơn anh đọc mà chưa chán ạ.
Vẫn đang thích đọc. Hãy đăng tiếp nha !
MQ thích cái "thích đọc" của anh. Cảm ơn anh.
Báo cáo TRIANCUOCDOI, tên bài này là
CHƯƠNG 4: THỜI CHIẾN (tiếp theo) không phải...
... VÀO ĐỜI (tiếp theo) đâu ạ.
Anh đi lo việc chiến chinh
Em phải MỘT MÌNH lo cái cùng con
Gian chuân tâm rạc, xác mòn
Một lòng, em vẫn VUÔNG TRÒN với anh !
Vuông tròn lúc tóc còn xanh
Khi đầu bạc vẫn nhớ anh, vuông tròn
Vậy thôi biết phận rõ ràng
Hòa bình chẳng khác...chiến tranh thuở nào (!)
Chương 5
11 nhận xét:
Gian nan vẫn PHẢI SINH con
TRỜI CHO nên cũng VUÔNG TRÒN, CHỈN CHU
Nhớ xưa, giờ mới thở phù (PHÀO)
Không ngờ mình DŨNG CẢM như ANH HÙNG !
Đẻ sinh sinh đẻ đùng đùng
Trời xui đất khiến anh hùng chi đâu
Đưa vào hồi kí thêm mầu
Cho tăng câu chữ cho sầu tí vui
Đường đời có bấy nhiêu thôi
Cảm ơn anh đọc có lời khen chê...
Cháu ngoại tôi khi 5 tháng tuổi cũng bị lồng ruột, lại đúng vào đêm thứ 7, các bác sỹ nghỉ nhiều, cũng may bác sỹ trưởng khoa ngoại chưa kịp về và cũng quen bố cháu, vì vậy BS nán lại để "Giải Quyết" cho cháu xong mới về. Vì ruột cháu bị lồng sâu nên tháo lồng 1 lần không được. Cứ 1 lần bơm hơi lại 1 lần chụp Xquang. Đã qua 3 lần tháo lồng, nhưng khi chụp kiểm tra thì thấy vẫn chưa được, bác sỹ bảo:"Tiếp tục bơm tháo lồng 1 lần nữa, nếu lần này vẫn không được thì phải chuyển cháu lên bệnh viện tỉnh để mổ, vì ở bệnh viện hiện đang thiếu BS và phương tiện" Tôi đứng ngoài phòng thủ thuật mà ruột gan nóng như lửa, thầm cầu trời cho cháu vượt qua đận này.Thật là may, sau hàng chục phút làm thủ thuật và chụp chiếu kiểm tra, bác sỹ đi ra tươi cười thông báo cho tôi:"May cho cháu và gia đình, lần tháo lồng lần thứ tư này đã thành công, không phải chuyển cháu lên tuyến trên nữa, nhưng đêm nay gia đình vẫn phải theo dõi thường xuyên, nếu cháu đánh dắm được là tốt, còn nếu cháu đi ngoài ra máu thì phải báo cho chúng tôi ngay, vì rất có thể cháu bị lồng ruột trở lại" Thế là từ bấy giờ cho tới sáng, cả gia đình tôi không ai nghỉ ngủ được. Cũng may cháu không bị lồng ruột trở lại.Thật là một phen hú vía! Đã trải qua nên tôi rất thông cảm với Kim Thư.
Vâng, bệnh tật chẳng biết thế nào mà lần, thôi thì coi như gặp may ạ, con em ngày xưa và cháu anh ngày nay đều THÁO LỒNG BẰNG HƠI hì hì...
MQ cảm ơn anh đọc và chia sẻ.
Bị ngã sơ sơ mà tuổi cao nên không gượng được cứ đau mãi thôi, chả dám ngồi lướt mạng. Hôm nay nhớ trian quá đành đứng mở xem tạm. Thấy Minh Hương nhầm tên tác giả NƯỚC MẮT và NỤ CƯỜI là Minh Thư, mình đã sửa lại cho chính xác rồi.
Vâng, cảm ơn TACĐ. Mong bạn bớt đau nhé.
Hú vía ! Thật không còn chữ nào thay được chữ này ! Xin chia xẻ "vuốt đuôi" cùng bạn, bởi NỖI KHỔ NUÔI CON TRONG CHIẾN TRANH của NHỮNG NGƯỜI CÙNG THỜI. Văn KỂ,TẢ của bạn rất động, rất bám sát cảm xúc. Ở đây, không cần chấm, phẩy gì nhiều mà vãn rõ ràng, mạch lạc. Người ta bảo đó là HÀNH VĂN THEO DÒNG CẢM XÚC đó bạn. Hãy tiếp tục !
Cảm ơn anh chia sẻ và động viên ạ. MQ vẫn cứ nhắc lại như vậy, mong anh thông cảm vì đó là "cảm xúc thật".
ĐỊNH KIẾN lại hóa ƯU TIÊN
Để người CỐ GẮNG RU YÊN CẢNH NHÀ
BẮC NAM SUM HỌP MỘT NHÀ
TRƯỚC NGÀY THỐNG NHẤT, MỚI LÀ DUYÊN THIÊN !
Ông trời thật bất công, khi ông cứ bắt người hiền lành,tốt bụng, lại tài hoa phải ĐI sớm. Hay tại vì HỌ ĐÃ CỐNG HIẾN QUÁ NHIỀU NĂNG LƯỢNG CHO ĐỜI, nên mình chỉ còn vậy thôi ? Thật đáng tiếc quá, phải không ?
Vâng cứ Ông Trời gọi ai thì người ấy đi thôi, chẳng làm thế nào được. Cứ mỗi lần mất một người thân, MQ phải cố nghĩ đó là "số phận" để tự trấn an mình, còn sự thương tiếc thì vẫn là mãi mãi.
MQ mong anh sẽ đọc đến hết chương cuối cùng nhé (chương 20 đấy). Cảm ơn anh chia sẻ ạ.
Chương 6
9 nhận xét:
Bạn đã cho tôi sống lại cái không khí 2 miền sau ngày giải phóng một cách CHÂN THỰC & SINH ĐỘNG. Văn KỂ,TẢ rất có DUYÊN !
Mọi chuyện như vừa xảy ra hôm qua anh ạ. Đôi lúc em nghĩ như thế. Thôi thì cứ viết theo trí nhớ và những cảm xúc của mình thôi.
MQ cảm ơn anh ạ.
Một thời tuy gian khổ trăm bề, nhưng chan chứa tình người.
Vâng, nhiều khi MQ thích sống thời ngày xưa hơn anh ạ.
Cảm ơn anh đọc và chia sẻ.
SỰ NGHIỆP KHOA HỌC & CHỒNG CON - HAI NIỀM YÊU CHÁY BỎNG CỦA BẠN. THẬT ĐÁNG YÊU & ĐÁNG KHÂM PHỤC. CHÚC MỌI SỰ TỐT LÀNH CHO NHỮNG NGƯỜI TỐT !
MQ cảm ơn anh động viên và có những lời chúc tốt lành ạ.
NHỚ TỶ MỶ, KỂ CHI TIẾT CHUYỆN NGƯỜI CÙNG THỜI ĐỀU BIẾT MÀ RẤT HÁP DẪN VÌ NÓ THẬT NHƯ ĐẾM & ĐƯỢC "CỔ TÍCH HÓA" !
He he cổ tích thời xưa
Kể bao nhiêu cũng chẳng là đủ đâu
Thôi thì mấy chuyện tào lao
Cay mắt vì nhớ nao nao lại cười
Gửi đến anh Dự mấy lời
Cảm ơn chia sẻ với người Trian.
Một thời đất nước khó, nghèo
Đã thành kỷ niệm trong veo nỗi niềm
Một thời sống quá yêu tin
Kể cho con cháu NGẪM NHÌN TƯƠNG LAI !
Chương 7
4 nhận xét:
Đọc xong lúc 1h50' sáng 15-8-2013. Tưởng bấm huyệt, châm cứu khỏi mất ngủ & đau đầu...,té ra VẪN KHÔNG ĂN THUA GÌ, lại còn bị CÁC THỰC TẬP VIÊN châm nhầm huyệt HỬ ?
Úi, anh Duy Dự đọc nhiệt tình thế thì tác giả càng thấy "trách nhiệm" của mình ... "nhớn" hơn trong trường hợp viết chưa đạt. MQ không bao giờ đi châm cứu nữa đâu anh! ít ra là đến ... bây giờ he he... Cảm ơn anh lắm.
Đoạn văn độc đáo,thích nhât trong chương này là đoạn GẶP GỠ TÌNH CỜ GIỮA VỢ ĐẠI ÚY NGỤY & VỢ ĐẠI ÚY CỘNG SẢN. SỰ CẢM THÔNG GIỮA 2 NGƯỜI VỢ LÍNH MANG TÍNH NHÂN VĂN RẤT CAO. SONG RẤT TIẾC,TÁC GIẢ CHƯA ĐI HẾT CẢM XÚC CỦA MÌNH, nên chưa tạo được ĐIỂM NHẤN THẬT ẤN TƯỢNG.
Đấy! cứ phải là tiếc hùi hụi. Thú thật với anh, riêng về chuyện này, MQ không dám "thả phanh" (vì sao thì mong anh hiểu và thông cảm được với MQ). Nhận xét của anh quá chính xác rồi. Khi nào rảnh, anh sang Blog HMQ đọc bài TÌNH BẠN nhé.
Lúc trước, MQ cảm ơn anh lắm, bây giờ thì MQ cảm ơn anh nhiều ạ.
Chương 8
2 nhận xét:
Lần sau có đi ĐỨC nữa, cũng nên có chút quà KỶ NIỆM cho SẾP, nếu không thì còn ÁY NÁY lâu đấy !
Cảm ơn anh nhắc nhở. Lần sau em sẽ đi "ĐỨT" anh ạ. Thôi đành kiếp sau gặp lại Sếp, MQ sẽ hối cải.
Chương 9
2 nhận xét:
Một già, một một trẻ bằng nhau
Khen ai gánh cả hai đầu THƯƠNG-YÊU
Vui buồn không một tiếng kêu
Cả già lẫn trẻ thảy đều SỐNG NGOAN !
Hồi ký viết cứ tràn lan
Kỉ niệm xưa cũ miên man trở về
Cười cười khóc khóc hề hề
Vui, buồn - sung sướng, tỉ tê suốt đời
Mong chờ lưu bút của người
Để thêm thêm mãi những lời CẢM ƠN...
Chương 10
8 nhận xét:
Không thích LÀM QUAN. CHỈ THÍCH GẦN CON. ĐÚNG LÀ PHỤ NỮ 3 ĐẢM ĐANG !
Thời xưa, buộc phải đảm đang
Chồng con yêu quí làm quan làm gì
Một lòng giữ nghĩa giữ nghỉ
Bây giờ chợt ... tiếc hì hì cơ may!
Câu bình luận cuối cùng RẤT THỰC, RẤT THỜI SỰ hỳ ?!
Đấy là em thấy "người ta" hay nói thế nên em cũng hỏi thế. MQ cảm ơn anh. Nhưng mà MQ vẫn đợi anh đọc CHƯƠNG 9 BUỒN VUI LẪN LỘN (tiếp theo). Có khi anh Dự đọc rồi nhưng không cho nhận xét nên MQ tự nghĩ là anh chưa đọc he he... Quả là MQ có làm phiền anh (!) nhưng mong anh không chấp nhé.
Mình đọc rồi,song BẤM nhận xét KHÔNG ĐƯỢC. Cái chương nói về chuyến đi NHA TRANG & 2 ĐẠI TANG ấy hả ?
Vâng, đúng phần đó ạ. Buồn quá, chả biết làm sao mà "nó" lại không nhận lưu bút bình luận của anh. Chắc MQ phải hỏi ÔNG HƯNG ÔNG SINH thôi...MQ cảm ơn anh nhiều.
Tôi thích cái câu tự vấn:"Có phải hó đang"giẫy chết"đấy không???"
Vâng, MQ cũng tự thích câu tự vấn này. MQ cảm ơn anh.
Chương 11
6 nhận xét:
Nuôi CON, nuôi LỢN, nuôi GÀ
Nuôi được CẢ NHÀ ...thực GÁI ĐẢM ĐANG
Cái MAY của LÃO MINH QUANG
Vớ được CỤC VÀNG TƯ SẢN để cho !
Vậy mà lão vẫn phát ho
Quanh quanh quẩn quẩn phải lo lên trường
Vợ lão đảm đang khó lường
Nên lợn mới tỏi quay cuồng làm ... lông (!)
Thật tội nghiệp! Và cũng thật cảm phục!
Thương thương quá chuyện ngày xưa
Không sống thời đó đổ thừa BỊA THÔI
Cảm ơn anh nhé ANH NGÔI
Sẻ chia lưu bút em ngồi rưng rưng...
Tư Sản hóa Cộng Sản rồi
Con người chân chính đến hồi chứng minh
Nghiệm đời dạy lại con mình
Nên chi cũng phải học hành giỏi giang
Con đường học vấn vinh quang
ĐI RA NGOẠI QUỐC LẤY SÀNG ĐỰNG ...KHÔN !
Ai rằng MAY ĐẾN CÙNG KHÔN ?
Hết tư rồi phải hóa công
Tư công chi cũng vẫn mong con mình
Học hành tự lập đình huỳnh
Nghèo giầu nhớ một chữ TÌNH thế thôi
Lưu bút anh khiến em vui...
Chương 12
8 nhận xét:
Cái quyển bảo bối CHỮA ĐAU ĐẦU = NƯỚC THẦN TỰ CHẾ ấy còn giữ được không? Sau chàng ĐỊNH, giờ tôi xin nói :"Nể MQ đã mất rồi, không thì TÔI YÊU BẠN đấy.Và, thực tế tôi đã thấy BẠN RẤT ĐÁNG YÊU! THƯ Ạ ! ! !
Hi hi "Bạn rất đáng yêu"
Cảm ơn Hồi ký phiêu diêu xui tình
Để KT gọi bạn mình (Định)
Từ Sài Gòn nhé rập rình ra chơi
Chén thù chén tạc đầy vơi
Cụng li THANH DẠ í ơi vui cười
Ba ta đều rất TÌNH NGƯỜI
Đoc rồi nhớ mãi cái thời xa xưa
Chỉ thương Minh Quang thích đùa
Mà phận quá mỏng chẳng về vui chung...
Đừng nghe lão Thanh Dạ"tán". Ai mà lão chẳng yêu? Lão có tính "đãng trí", chỉ vài hôm là lão quên béng ngay ấy mà!
Việc uống"nước thần" thì tôi đã nghe và đã chứng kiến. Nhưng nếu là "nước thần"của những bé trai khỏe mạnh thì rất tốt (các cụ ngày xưa bảo thế) Thật không ngờ "đồ phế thải" cũng có tác dụng hữu ích.
Sáng nào em cũng ... một ly
Chua chua mặn mặn thấy gì nữa đâu
Chỉ vì sợ tái nỗi đau
Nên đành chung thủy trước sau nước thần
Bên Trung Quốc có cả làng
Uống nó thay rượu thọ thành hơn trăm
Ha ha em viết nhi nhăng
Nhưng là chuyện thật các anh chớ cười...
Buồn quá ! Liệu con người ta có SỐ không ?
Có SỐ là chắc chắn rồi anh ạ. Cứ thấy hiện bài Hồi ký nào đăng lên, là MQ phải mở ra ngay để hi vọng có lưu bút của anh (đã thành thói quen rồi). Cảm ơn anh nhiều ạ.
Chả biết có phải là do số không. Thường thì các nhà hiêm muộn, hoặc chỉ một con trai duy nhất, lại rất khó nuôi và hay gặp xui xẻo.Thời chiến tranh, nhiều gia đình chỉ 1 con trai duy nhất, có đi không có về. Nhưng cũng nhiều gia đình đông con trai, có anh đã báo tử máy năm rồi, gia đình đã mất hết hy vọng, tự nhiên lại vác ba lô trở về gia đình...
Rất cảm thông với người chị như Kim Thư.
Cảm ơn anh nhiều ạ. Đấy là bố và dì em đã mất trước chứ nếu không thì chẳng biết các cụ chịu đựng thế nào.
Riêng em thì khi Vinh mất rồi, mới càng cảm thấy rõ nhu cầu (thèm khát thì đúng hơn) về việc có người anh hoặc em trai...
Chương 13
20 nhận xét:
Đọc xong lúc 0h45' ngày 25-8-2013. Lan man nhiều chuyện,mà đọc không chán, không thể bỏ dở. Phải chăng vì tác giả là người CÓ DUYÊN NGẦM. Và cách kể cũng CÓ DUYÊN..."TIÊN SƯ THẰNG TÀO THÁO"!
đúng là một thiên tiểu thuyết, thiết nghĩ nên đăng báo dài kỳ sẽ hay hơn
Cảm ơn bạn quá. Hiềm một nỗi, MQ chẳng biết làm thế nào...
EM NHƯ MỘT TẢNG NAM CHÂM
ANH NHƯ CỤC SẮT ĐÂM SẦM VÀO EM !
Em như nam châm nhỏ
Hút khi sắt đâm sầm
Nhưng vì bị nung đỏ
Bởi lửa tình, nên trơ

Hết từ tính hơ hơ
Ngậm ngùi nhìn thanh sắt
Khoảng ngăn nào xa cách
Đành xích gần nhờ ...thơ!!!

Vũ Thị Song Thu
10:28 Ngày 25 tháng 8 năm 2013
Tôi thích chương này vì vừa giàu kịch tính, vừa có những linh cảm mơ hồ mà như hiện hữu lại có cả những chuyện tình cảm thật lạ nữa. Đã đọc toàn bộ Hồi kí rồi. Đọc lại chương này vẫn rất mê. Cám ơn chị Kim Thư, cám ơn Đỗ Đăng Biên đã đưa chị tới với xóm trian
MÌNH có duyên đến với nhau
Buồn vui chia sẻ trước sau nghĩa tình
Cảm ơn Đăng Biên tôi cảm ơn MÌNH
Xóm Tri an một gia đình thân thương...
He he được lời "chửi yêu"
Minh Quang bỗng thấy liêu xiêu mơ màng
Nếu hồi ký dài ngàn lần
Tào Tháo bị chửi tanh bành nữa không?
Ơi Duy Dự kính thưa ông
Ngắn dài em vẫn trông mong lời bình
Cười xong em khóc một mình
Khóc xong em lại chân tình cảm ơn
Âu là số kiếp long đong
Duyên không chịu lặn nó bong thành lời
À ơi chia với cuộc đời
Bao nhiêu kỉ niệm với người đi xa...
Khi đọc chương này, tôi nhớ lại lời bình của nhân vật HOÀNG (trong chuyện ĐÔI MẮT của NAM CAO), khi đọc TAM QUỐC, đến chương nói về trận XÍCH BÍCH, anh ta vỗ đùi nói: "Hay đến thế là cùng. Tiên sư anh Tào Tháo !". Nghĩa là...
Thì thế mới là "chửi yêu" hà hà...
Rất vui vì tình thật. Nhưng KT đừng nhìn vào mắt lão Thanh Dạ nhé!
Vâng, MQ chỉ nhìn vào mắt "lão" Anh Ngôi một "cái" thôi, là để bảo rằng em không nhìn vào mắt "lão" Thanh Dạ đâu ka ka...
Nhìn Ngôi thì chả làm sao
Nếu nhìn Thanh Dạ thế nào cũng nguy
Mau mà ĐEO KÍNH NGAY ĐI
KÍNH THƯA, KÍNH GỬI...KÍNH gì ?
CŨNG KHÔNG NGĂN NỔI TÌNH SI NGƯỜI...ĐỜI !
Thế nên ĐEO KÍNH đi thôi
Không thì Thanh Dạ lại đòi...nhìn mắt!
Hôm nay TQ đã đọc blog Hồ Minh Quang đến đây rồi. Thấy TAN khuyên KT đừng nhìn vào mắt thày TD là đúng đấy. Đàn ông nhìn vào cũng thấy lòng chen vào nỗi buồn vô cớ, đàn bà nhìn vào chí ít cũng bị ốm lửng lơ đến hao mòn thân sác.
TQ đã được chứng kiến "Công Fu" khi thày TD liếc ngang, có bà choáng... ngã đến uỳnh ngay đơ tại chỗ. Vì vậy thày TD chỉ nhìn thẳng, ít dám liếc ngang (Nguyễn Tô Quang)
CHỒNG muốn có tiền; Vợ muốn gần chồng
Nguyên nhân của SỰ BẤT ĐỒNG là đây ?
Muốn nhiều tiền PHẢI SANG TÂY
Nào ai thích cảnh ĐI ĐẦY CÔ ĐƠN
LÀM GIÀU CŨNG LẮM NGUỒN CƠN
Nếu KHÔNG ĐƯỢC SỐ, chắc gì hơn Ở NHÀ
CHÂN TRỜI MÙ MỊT PHƯƠNG XA
CHÔNG CHÊNH HY VỌNG BIẾT LÀ ĐẾN ĐÂU ?
Cũng đành chờ đến HỒI SAU !
Vợ lâm vào cảnh "ghét" tiền
Nên càng ưu phiền khi chồng đi xa
Đang vui yên ấm cửa nhà
Bỗng dưng chồng lại hóa ra thích giầu
Cũng vì muốn có sắc mầu
Đổi thay cuộc sống nghèo, đau mấy hồi
Vững, vênh tại bởi số trời
Để cho hồi ký khóc cười thế thôi
Mai ngày đọc tiếp người ơi
Mà xem mù mịt góc đời buồn tênh...

Tạ Anh Ngôi
14:51 Ngày 26 tháng 8 năm 2013
Cái cô Kim Thư xem ra rất "Đành Hanh"với Minh Quang thì phải.Tuy nhiên, KT cũng tháo vát và đảm đang đấy. Chẳng biết đã được nhận bằng"Giỏi việc nước,đảm việc nhà"chưa?
Riêng việc trả lại xuất đất ở Thượng Đình là ĐẠI SAI LẦM, vì MQ đi sang Ba Lan làm ăn, liệu khi về có mua nổi chính xuất đất của mình đã trả không? Âu cũng là CÁI SỐ cả thôi!
Ơ "cái nhà anh này" lại bảo em "đành hanh"?
Năm nào em chả được danh hiệu GVNĐVN, mà có không được về thực chất thì vẫn được về hình thức chứ tại vì - bật mí trước - em "hoành hành" công tác công đoàn, nữ công ghê lắm hơ hơ...
Còn cái "đại sai lầm" thì đúng ... số quá rồi anh ạ, làm sao sửa được.
Vui vui thế thôi, chứ MQ cảm ơn anh thật lòng vì anh còn chịu đọc hồi ký của em.
Chương 14
17 nhận xét:
Đọc mà thấy cảm thông với chị em phụ nữ góa bụa nói chung và Kim Thư nói riêng. Đúng là không chỉ khổ vì nỗi mất chồng!
Cảm ơn anh đọc, chia sẻ với MQ và những phụ nữ bất hạnh.
Những mong "đãi cát, tìm vàng"
cho nhà, cho nước giàu sang, thoát nghèo...
Nào ngờ gặp bước gieo neo
cho người thêm khổ, thêm nghèo, thêm đau
Trái tim rụng xuống vực sâu
người đi mò giữa biển sầu thiên thu
Gửi về ngày ấy lời ru
Người hiền sẽ được TRỜI bù...về sau !
Em rất thích hai câu:
"Trái tim rụng xuống vực sâu
Người đi mò giữa biển sầu thiên thu"
Cảm ơn anh ạ.
Hai mốt năm nguyên nỗi đau
Chẳng thể quên được nỗi sầu chia phôi
Khóc than chẳng thấu ông trời
Đành cười mà lệ vẫn rơi tuôn tràn
Dẫu đường đời có thênh thang
Âm thầm riêng cõi...nhân gian xa dần...
Mặt ngoài thì phải lâng lâng
Lúc hội khi nhập vẫn ngần ấy thôi

Lời ru từ nẻo xa xôi
Sót thương, nhân nghĩa giúp tôi vơi buồn
Cảm ơn anh Dụy nhiều lần...

Van Nha
15:52 Ngày 27 tháng 8 năm 2013
Nỗi đau ai biết cho đời,
Ngỗn ngang trăm sự, xa xôi nẻo buồn
Trách trời bày đặt lắm phương
Để gây chia cách tình thương con người.
Phận duyên chỉ bấy nhiêu thôi
Bể khổ cuộc đời cứ thế mà bơi
Nổi chìm cũng chẳng tại người
Đổ hết cho SỐ để vơi nỗi buồn
Anh đọc chẳng ngại dài dòng
Sẻ chia chân thật (em) thực lòng cảm ơn...
20 năm tiếng khóc chồng
Vẫn còn TƯƠI ĐẾN NÃO LÒNG...người ơi
Héo gan, héo ruột bời bời
Để thành BẢN LĨNH SÁNG NGỜI...KIM CƯƠNG
Biển lòng dào dạt yêu thương
Dệt thành thơ, nhạc du dương vô cùng !
Sao không phong "chức" anh hùng
cho bao người vợ thủy chung suốt đời ?!
Ngôn ngữ đã thành bất lực trước sự cảm thông, động viên của anh. MQ chỉ biết thầm nhắc lại lời cảm ơn chân tình mà anh đã biết quá rõ...
Chuyên của hai mươi năm mà mới như hôm qua vậy, đúng tấm lòng người vợ hiền thủy chung và đáng quý, của người con dâu hiếu thảo.
Em cảm ơn anh về những lời tốt đẹp dành cho em. Em sẽ cố gắng sống tốt ạ.
Chắc là lại đến lần giỗ thứ 21 của Minh Quang rồi? Xin nhờ KT thắp giúp tôi nén hương lên bàn thờ Minh Quang. Chúc KT mạnh khỏe để vững bước tiếp đoạn đường còn lại.
Kim Thư còn đâu đầu nữa không? Nếu còn thì thử dùng bài thuốc dân gian này xem sao. Lấy cây, lá, quả cây CỐI XAY (quả giống như nửa chiếc cối xay thóc ngày xưa ấy) thái nhỏ, sao vàng, hạ thổ, đun nước uống hàng ngày thay nước. Phải uống một thời gian dài mới có hiệu quả (Không sợ có tac dụng phụ đâu, ngày xưa phụ nữ sau khi sinh thường uống và rất tốt)
Dạ, cảm ơn anh. Em đã làm giỗ HMQ lần thứ 21 từ ngày 3/7 Quí Tỵ anh ạ. Tối nay em sẽ thắp nén nhang cho chồng em, và đọc lời của anh, của TQ...nhắn gửi. Chắc HMQ sẽ cảm động lắm vì tình cảm thật của những người "bạn ảo"...
Hồi này, em không đau đầu nữa, ngoại trừ những lúc bị cảm, bị chóng mặt. Em sẽ ghi nhớ phương thuốc của anh để khi nào dùng thử. Em cảm ơn anh thật nhiều.
Hôm nay TQ mới có nhiều thời gian dành riêng cho trang blog mình yêu thích. Bị hút vào từng câu chữ trong " Vợ gọi chồng"...Vội đẩy trang lên để được ngắm Minh Thư trong ảnh: Một gương mặt đẹp với đôi mắt sáng trong không tỳ vết mà sao lắm đoạn trường đến vậy. Xin được sẻ chia những nỗi đau và cúi đầu thay nén tâm nhang trước anh linh người đã khuất (Nguyễn Tô Quang)
MQ rất xúc động khi được bạn và các anh chị chia sẻ qua những trang hồi ký này. Chắc là hình chụp không giống thật đấy thôi, nên MQ được "khen oan". MQ có gương mặt bình thường, thoắt buồn thoắt vui, đôi mắt hơi xấu, mờ theo thời gian, không sáng trong chút nào cả TQ ạ.
Vợ gọi chồng, con gọi cha
Tiếng kêu đứt ruột, cho ta nao lòng
Thương người sống sạch, chết trong
Thương người con mọn, góa chồng bấy nay
Gánh gồng nặng cả hai vai
Nuôi dạy con cái thành tài, thành công

Mong sao lòng được nhẹ lòng
Để lên hai chức vừa ông vừa bà !
Nắng tàn xế một bóng tà
Bên đàn con cháu thảy là MƯỜI BA
Ngậm ngùi con khóc kêu cha
Vợ thương nghẹn đắng diết da gọi chồng
Cuộc đời đã bớt mịt mùng
Hai mươi năm đấy vẫn cùng có nhau
Bạn bè chia sẻ quí sao
Thơ anh - em hiểu, nao nao TÌNH NGƯỜI
Chương 15
8 nhận xét:
"Hữu Xạ"... giờ ĐÃ NÊN HƯƠNG
Cần cù,thẳng thắn...NGƯỜI THƯƠNG, NGƯỜI CẦN
HƯỚNG THIỆN, HƯỚNG MỸ, HƯỚNG CHÂN
CHẮC RẰNG HẬU VẬN CÓ PHẦN THĂNG HOA
TRĂM NĂM TRONG CÕI NGƯỜI TA...
"Trăm năm trong cõi người ta"
Thương cho nước mắt hóa ra nụ cười
Tu thân là việc của người
Thăng hoa là chuyện của trời ban cho
---
MQ cảm ơn anh luôn động viên ạ.
Rắn rỏi, thẳng thắn, trách nhiệm và chân tình đấy là những đức tính tốt đẹp của con người mà KT đều có cả.
Cảm ơn anh có lời bình tốt đẹp về em. Nhưng dần dần em cũng xấu đi nhiều, bây giờ được anh và các anh chị TACD động viên, em lại cố răn mình cho tốt lên một tị đây...
Vì chưa bao giờ là người công chức,TQ chỉ ngắm họ và thấy họ thật sung sướng: sáng cắp ô đi, tối cắp ô về thật mãn nguyện và cũng lờ mờ hiểu qua câu truyện họ trao đổi: Ngày lừa dân, tối lừa vợ chứ không ngờ còn có những truyện không thể "cưa đứt, đục suốt" được. Ở hoàn cảnh đó MT đã dám nói "Tiếng nói của lòng mình" TQ thật sự ngưỡng mộ.
Rất thích khi thấy "Còn nữa" của chị (Tô Quang)
Thật ra mình cũng vì mình thôi mà, dám nói thật để cho lòng thanh thản, Tô Quang ạ. MQ cảm ơn TQ đọc nhiệt tình và có nhận xét tốt đẹp. MQ càng thấy mình phải gắng sống tốt hơn, chân thành hơn.
Lần đầu CẤP PHÓ ra quân
Gian lao vẫn vững tinh thần như ai
Chỉ thương TÚI THUỐC CHỐNG SAY
Cũng không chống nổi tháng ngày lao đao

Cảm ơn Ý CHÍ EM CAO
Và CON GÁI LỚN...cắm sào cho (em) NƯƠNG !
Phải làm quên bớt buồn thương
Nôn nao say lịm dặm đường vẫn đi
Tình chồng nghĩa vợ xin ghi
Vào trong ca khúc mê si thuở nào
Ngậm ngùi "si thứ" cồn cào
Mắt cay nhòe nốt nhạc nào rưng rưng...
Chương 16
6 nhận xét:
Trở về đất cũ làm nhà
Ý em (KT) mà cũng lại là ý anh (MQ)
An cư lập nghiệp thắm tình
Trải bao cực nhọc, hiển vinh đã về
Người mất cũng được vỗ về
Người còn cũng thấy hả hê trong lòng

Đời ta sống sạch, chết trong
Chắc TRỜI cũng sẽ cầu mong phù trì !
Chỉ buồn cho chú bạn Phi ...
Duyên tri kỷ đã bay đi phương nào
Lặng im thay tiếng ồn ào
Ghi trong hồi ký khỏi vào lãng quên
...
MQ hiền lại thêm hiền
Không xa cách vợ, (BÀN) THỜ liền GIƯỜNG em.
HOÀNH TRÁNG THẬT. KHIẾP THẬT. KINH QUÁ ĐI THÔI !
Gớm anh làm em cười phát sặc lên đây này. Lại càng phải cảm ơn anh.
Giỏi chuyên môn, tài quản lý. Tình cảm sâu sắc và trách nhiệm.
Cái mụ nào ấy lại được khen rồi. Cảm ơn anh nhé.
Chương 17
5 nhận xét:
Có phần phù trợ, có phần may
Cai nghiện,quả là khó lắm thay
Kẻ nghiện quyết tâm và bản lĩnh
Người nhà tin tưởng nắm chặt tay !
ghi tiếp cho KT một huy chương nữa !
"Ghi tiếp cho "nó" một huy chương"
Để cho "nó" lại thấy thêm "sương" (sướng)
Chỉ còn có ba chương là hết
Anh đọc xem "nó" già có ương?
QUẢ LÀ MỘT KÌ CÔNG CỦA TÌNH THƯƠNG YÊU, GIÚP CHÁU CAI NGHIỆN THÀNH CÔNG LẠI CÓ VIỆC LÀM VÀ TRỞ THÀNH NGƯỜI CÓ ÍCH. CHÚC MINH QUANG TIẾP TỤC THÀNH CÔNG TRONG CHẶNG ĐƯỜNG MỚI./
Dạ, MQ cảm ơn anh đã đọc, chia sẻ và động viên ạ.

Chương 18
13 nhận xét:
VỪA LÀ "CÓ SỐ" VỪA LÀ CÓ "GIEN" ? DẦU SAO VẪN CỨ ĐÁNG KHEN . 3 CON ĐẠI HỌC LÀ TEM VÀNG RỒI !
Đúng là học tài thi phận, may lại có gien, thật may mắn và đã được phù hộ.
Bé út nhà em vất vả hơn anh chị nó, cùng tuổi Dậu với bố cháu nên thế hay sao ấy. Nhưng Út luôn hiểu mẹ cháu muốn gì định làm gì hì hì...
MQ cảm ơn các anh vẫn đọc nốt, chia sẻ và không ngại hồi ký lê thê.
Xóm "Tri Ân" tập trung toàn kỳ nhân,
đúng là: "Mỗi người một vẻ mười phân vẹn mười!"
Cám ơn người bạn phương trời
Ghé thăm và lại có lời ngợi khen
Nhỏ nhoi cái xóm chúng em
Mỗi người mỗi phận bao phen thăng trầm
Yêu nhau xích lại cho gần
Gửi vào blog tình thân bạn bầu
Vui buồn chia sẻ cùng nhau
Cho vơi nỗi sầu cho thắm niềm yêu
Đúng là CON NGOAN TẠI MẸ  (Tử hiền tại mẫu)
Chúng cũng có những "cái hư" anh ạ, và đương nhiên em nhận là do mình rồi. Nhưng ngay lúc này, cứ "chớp lấy" lời khen của anh đã. Cảm ơn anh.
NHỮNG NGƯỜI CON TUYỆT VỜI CỦA MỘT BÀ MẸ TUYỆT VỜI ! 94 NĂM - MỘT CUỘC ĐỜI. GIAN NAN MÀ VẪN SÁNG NGỜI ĐỨC, TÂM !
Mẹ đi vào cõi vĩnh hằng
Thế gian qui luật mất còn thương tâm
Có người con gái nghĩa ân
Hết lòng phụng hiếu giữ tròn đạo gia
Sáng ngời tâm đức hiền hòa
Em rất xúc động khi đọc được lời bình của anh Thanh Dạ và anh Văn Nhã. Em xin cảm tạ.
KHÔNG THỂ CHẾT DỄ NHƯ THẾ ĐƯỢC, PHẢI KHÔNG ?
Vâng, không dễ chết thế còn là sống... dai, tới khi hết số thì thôi ạ.
Chương 19
8 nhận xét:
BỆNH QUỶ PHẢI TÌM THUỐC TIÊN
GIÁ NHƯ HỒI ẤY VỀ MIỀN...TỈNH ĐÔNG !...
"Giá như hồi ấy về miền ... tỉnh Đông"
MQ gặp quí bà, ông
Thơ thơ phú phú tung tăng khắp làng
Tri ân hò hẹn rộn ràng
Bệnh tan người tỉnh mơ màng thăng thiên
Nụ cười Hồi ký mấy phen
Quí danh DUY DỰ đặt lên hàng đầu
Cho quên hết nỗi muộn sầu
Rồi sau viết tiếp thỉnh hầu thêm chương...
Mẹ chồng với lại nàng dâu
Vốn là câu chuyện đau đầu xưa nay
Cứ cho dâu đọc ký này
Tự nhiên dâu sẽ chắp tay yêu ... mẹ chồng !
RẤT THẬT & CŨNG RẤT LÃNG MẠN.THẾ MỚI LÀ CON NGƯỜI THẬT !
Cảm ơn anh luôn đọc và động viên MQ. Đây là chương trước chương cuối cùng rồi anh ạ.
Một đời người, ai cũng có khoảng trời riêng nho nhỏ của riêng mình.Là đàn ông, TQ ghen với MQ của chị (TQ)
Kim Thư đã có những thành công trong sự nghiệp, có mất mát và có cả những hiến dâng. TQ đọc, cảm nhận thấy cuộc tình này không giống như những cuộc làm tình khác, phải chăng đó là sự chia sẻ, cảm thông?
Nguyễn Tô Quang
Theo Thư, làm tình chỉ thực sự có ý nghĩa và hạnh phúc khi HAI NGƯỜI YÊU NHAU. Bởi vậy, Thư mới có "Người tình miễn cưỡng", mặc dầu đối với Thư đã có yếu tố cảm thông, và biết rằng Thân là người tốt. Sự cảm thông ấy, sự tốt ấy đã không đủ để...Có lẽ nguyên nhân chính vẫn là vì vợ chồng MQ chỉ muốn "chia sẻ với nhau" thôi hì hì kể cả khi MQ đã đi xa và KT đã về già. Mình rất vui được TQ đọc Hồi ký và trao đổi thân tình. Chúc bạn và gia đình mọi sự tốt lành nhé.
Chương 20
13 nhận xét:
Ghê thật. TQ không ngờ chị lại tham gia trên nhiều blog và thành công đến thế. Cảm xúc của chị khi đến với TRIANCUOCDOI? (NTQ)
Được TQ khen "Ghê thật", MQ thấy thích thật. Hiện giờ MQ chỉ tham gia Triancuocdoi thôi mà. Mới vào Trian nên MQ chưa có điều kiện gặp gỡ giao lưu với các anh chị và các bạn, chắc từ từ sẽ hiểu nhau và thân thiết hơn. MQ mong có dịp gặp TQ và các anh chị cùng bè bạn.
TQ đọc nốt phần cuối chương 20 nhé. Đến hồi kết rồi...
Minh Hương đã đọc toàn bộ Hồi ký của chị kim Thư. Với cách viết chân mộc, bộc bạch của chị đã làm cho Hồi ký có giá trị hiện thực, lôi cuốn người đọc. Không cần phải gặp mặt, qua từng trang viết người đọc vẫn nhìn thật rõ một Kim Thư thông minh, nhanh nhẹn, quyết liệt, mạnh mẽ, nhưng cũng rất đa cảm và nhân từ... Sự ra đi qúa đột ngột của anh Minh Quang trong một hoàn cảnh rất đặc biệt để lại trong lòng Minh Hương một nỗi đau, sự xót xa, niềm thương cảm, sự khắc khoải và nuối tiếc...
Minh Hương mong một ngày được gặp chị Kim Thư tại Nha Trang...
Cảm ơn Minh Hương đã đọc hồi ký của Kim Thư.
MQ rất xúc động khi đọc được những dòng chia sẻ này. Chúng ta sẽ gặp nhau ở Nha Trang nhé. Cho MQ xin địa chỉ của bạn để khi vào Nha Trang, MQ dễ liên hệ. Chúc Minh Hương và gia đình mọi sự tốt lành.
Địa chỉ Email của MQ: buikimthu64@gmail.com
Xin tỏ lòng kính phục NHỮNG NHÂN VẬT PHỤ NỮ, NHẤT LÀ NHÂN VẬT "TÔI" trong tập hồi ký NM&NC này, bởi BẢN LĨNH CỨNG CỎI, BỀN BỈ ,CHU ĐÁO, TẬN TỤY, DẺO DAI...của họ đối với công việc, với gia đình, dòng họ, với xã hội và bạn bè,đồng nghiệp...Tôi tin rằng NÓ rất có ý nghĩa đối với NGƯỜI CÙNG THỜI với tác giả, và nhất là LỚP CON CHÁU CHÚNG TA...Tôi rất muốn có một cuốn NM&NC trong tay để cho vợ & các con tôi đọc. Nếu có thể được, xin tác giả BÁN CHO TÔI 1 CUỐN, gửi về địa chỉ sau: ông NGUYỄN DUY DỰ phố HÓP xã NAM HỒNG, huyện NAM SÁCH, tỉnh HẢI DƯƠNG. Tôi xin CHÂN THÀNH CÁM ƠN TRƯỚC. (Xin tác giả cho biết địa chỉ để tôi tiện chuyển tiền thanh toán )!
MQ cảm ơn anh lắm vì nhiệt thành với cuốn Hồi ký, với những chia sẻ và động viên tác giả suốt qua các bài đăng trên blog Triancuocdoi. Không phải vì anh có đề nghị trên mà MQ nói vuốt đuôi, thực lòng MQ đang định gửi kính tặng anh cuốn sách này bằng cách mang theo đưa đến tận tay trong chuyến đi "bám càng nhà văn Lê Hoài Nam thăm chị Mây, tác giả cuốn truyện ngắn mới xuất bản" (chứ vào giờ này MQ không còn sách để bán nữa hi hi...). Kế hoạch thì đã có, nhưng tiếc là MQ tự hủy vì sức khỏe và việc bận trong gia đình. MQ không rõ nhà văn đã đi Chí Linh chưa, MQ chỉ điện thoại cảm ơn và xin lỗi vì không đi được, chứ không có ý định nhờ nhà văn chuyển sách tới anh. MQ đợi chuyến hội ngộ TACD sẽ gặp anh và kính tặng trực tiếp. Bây giờ thì MQ có địa chỉ của anh rồi. MQ sẽ gửi qua bưu điện theo địa chỉ ấy nhé (không có số nhà hả anh?)
Phố thì đã có từ lâu
Số nhà CHỬA CÓ mới SẦU anh "quân bưu" !
Nhưng KT cứ gửi theo địa chỉ trên là đến nơi (vì NHÀ BƯU ĐIÊN là người quen của tôi từ lâu mà). Còn,hình như chuyến đi thăm MÂY của nhà văn LÊ HOÀI NAM chưa xảy ra thì phải. Còn MÂY là
EM HỌ của tôi đó mà. Hắn cũng là một cây truyện ngắn được nhà văn LHN chú ý và đánh giá tốt. Hoàn cảnh của MÂY cũng có một số nét giống KT đó nha.
Về hưu cũng lắm buồn vui
Tham gia câu chuyện cuộc đời vấn vương
Cùng câu lạc bộ thơ thương
Sớm chiều thả bộ trên đường ngắm mây
Cùng ai lững thững đó đây
Tham quan, du lịch tháng ngày vi vu
Đúng là một đấng Kim Thư
Hẹn hôm nào đến Chí Linh quê mình.
Hôm nào em đến Chí Linh
Sẽ được đình huỳnh nghe thơ của anh
Anh có nhờ ngâm thơ chăng
Em đây phục vụ không ngần ngại chi
Hay anh tự ngâm hi hi
Em nghe chăm chú phiền gì đâu anh!
Đọc xong, lại lần ảnh của chị ra mà ngắm với bao nỗi suy tư nhưng không cảm thấy một chút gì trăn trở. Năm tháng di qua đã để lại cho đời một hình ảnh KT thật dẹp nhưng cũng rất dung dị. có trách là trách thầy THANHDA cứ muốn độc chiếm cho riêng mình. TQ chỉ nhắc chị nhớ lời của TAN: Hãy tránh xa mắt của TD, chớ có nhìn thẳng vào đấy. chúc MT khỏe vã mong gặp lại (Nguyễn Tô Quang)
Ha ha TQ vui thật đấy, trêu anh TD tội nghiệp quá. Khi nào hội ngộ, làm sao mà không nhìn thẳng vào mắt anh ấy được nhỉ trong khi MQ vẫn nhìn không chớp anh TAN, TQ, và tất cả các anh chị bạn bè?
Thôi được, MQ sẽ tự luyện sao cho mắt mình ... lác như anh bạn xưng là "từ đường chín Nam Lào" về giả vờ làm thương binh mua hộ tem phiếu cho chị em vậy; để khi nhìn thẳng anh TD thì cái tròng đen mắt MQ lại ở phía khác..Mong ngày gặp TQ và xóm TACD nhé.
Không phải chuyện đùa đâu, cùng xóm nên TQ biết : Chưa có một người đẹp nào khi bị luồng mắt siêu nhiên đó quyét phải mà không tan chảy cả. tốt hơn hết khi tiếp diện TD, chị cứ nhắm mắt lại cho an toàn hơn(TQ)
OK, thế thì từ nay MQ phải nhìn kĩ hình chụp anh TD để khi hội ngộ còn biết đường mà nhắm mắt với ai mở mắt với ai nhé. Cứ cẩn thận thôi chứ MQ không phải là "người đẹp" nên không vấn đề gì, không có "luồng mắt siêu nhiên" nào quét cả TQ ạ. Úi nếu mà MQ viết tiếp hồi ký thì chắc toàn NỤ CƯỜI thôi. Vui thật! Cảm ơn TQ.
-------------------------------------------------------------------
SÁCH VÀNG 
Kim Thư viết cuốn sách vàng
Từng trang dần rõ một NÀNG KIM THƯ
Tận tình, chân thực, vô tư...
Trước nhiều nước mắt giờ dư nụ cười
Dẫu chưa đi trọn kiếp người
Lâng lâng đã rũ sạch rồi: trần ai.

7/7/2013
Đỗ Đình Tuân
Được đăng bởi TRI ÂN CUỘC ĐỜI vào lúc 15:22

2 nhận xét:
Cảm ơn anh đưa hình...vàng
Ánh mầu sách viết vội vàng của Thư
Kể nhiều mẩu chuyện đời tư
Đan xen nước mắt xa xưa nay cười
Về già cần lắm tình người
Cũng là viết để cho đời, tặng ai...
Tặng ai ai cũng đọc chơi
Đọc xong càng thấy quý người, yêu văn
Cám ơn trang mạng Tri Ân
Nhờ sân chơi ấy Đình Tuân biết nàng
KIM THƯ có cuốn SÁCH VÀNG...
--------------------------------------------------------------------
THUA ĐỨT?

Song Thu đọc hết SÁCH VÀNG
Thấy mình thua đứt cô nàng KIM THƯ
Ít đam mê, lắm chần chừ
Lương năng tiềm ẩn bỏ hư phí nhiều.

18/7/2013
Đỗ Đình Tuân
Được đăng bởi TRI ÂN CUỘC ĐỜI vào lúc 15:08

4 nhận xét:
Đừng có trêu vợ, thưa thày
Không ai thua đứt Thư này thày ơi
Phận Thư bèo dạt mây trôi
Dăm ba câu chuyện đầy vơi khóc cười
Mỗi người một mệnh trên đời (!)
Đầy người thua Bùi Kim Thư
Đã ai dám viết "thật" như cô nào ?
Hết mình cho mọi khát khao
Chữ "tâm" chữ "trí" dồi dào cả hai.
Song Thu hiền quá là hiền
Đõ Tuân chê thế không "điên" mới kỳ !
Song Thu thừa nhận thua rồi
Cho nên ông Tạ Anh Ngôi khích thừa
-----------------------------------------------------------------
TƯỞNG TƯỢNG

 

Em giống như con hổ
dũng mãnh mà bao dung
Nên một mình chịu khổ
trả nợ đời lao lung !

Chỉ khi nào KHỔ TẬN
Mới có ngày CAM LAI
Đông tàn cùng Nước Mắt
Nở Nụ Cười giêng hai !

Làng Hóp 28-8-2013 T.D
Được đăng bởi TRI ÂN CUỘC ĐỜI vào lúc 21:39

5 nhận xét:
Nếu em giống như hổ
Sẽ dũng mãnh vô biên
Chỉ bao dung dịu hiền
Với con mình thôi đấy!

Nhưng theo cầm tinh ấy
Em là chuột "tinh khôn"
Vì "ngược đường" khi sinh
Nên mới đành chịu khổ

Mà thôi khổ vẫn nhỏ
Khi so biết bao người
Nước mắt với nụ cười
Là lẽ thường nhân loại

Cảm ơn anh nhẫn nại
Đọc chuyện đời của em
Tặng bài thơ viết lên
Em ngượng rồi lại thích...

Đỗ Đình Tuân
02:37 Ngày 31 tháng 8 năm 2013
Nếu Kim Thư giống hổ
Thanh Dạ mà giống nai
Thì Kim Thư sẽ nhai
Thanh Dạ là cái chắc
Nhỡ KIM SÀO thắc mắc
Lấy chi Kim Thư đền?
Đọc thơ anh Đình Tuân
Em bật cười khanh khách
Không dám làm ai trách
Chẳng dám làm đau nai
Muốn kiếm cái gì nhai
Đến Tuân Thu mà ... chén
Rượu tuy không biết uống
Nhấm được thịt trâu khô
Răng già buốt hơ hơ
Chụp men xong nhấm tiếp
Thanh Dạ hết thấy khiếp
Cũng phi xe đến mần
Rồi tung thơ chẳng ngần
Ngại chi con ... hổ ... giả
Em tuổi TÝ, anh tuổi MÙI
Mà sao không DÍ, không DÙI vào nhau
Thơ Văn Ý HỢP, TÂM ĐẦU
Sao trời không để gặp nhau NHỮNG NGÀY...?

Nghĩ lại, thấy cũng còn may
Chúng ta đâu đã TRẮNG TAY...em à !?
Con dê thong thả dí dùi
Nhâm nhi đám cỏ chuột lui vội vàng
Anh, em bật tiếng cười vang
Dùi dùi dí dí tại vần ui thôi
Chứ ta thì đến sân chơi
Thơ văn tung hứng cho đời thêm tươi
Trian ĐẸP LẮM TÌNH NGƯỜI ...

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét