Cái giường vốn có bốn chân
Cưới được phân phối sướng dần…mê tơi
Nay một chân gẫy giời ơi
May vợ đi vắng không thôi hết hồn
Tìm kìm kiếm gỗ đập dồn
Nhăn nhăn mếu mếu mỏi mòn đẽo, tra
Chửi thầm đểu thật … sư cha
Đứa nào nằm nặng để ta mệt nhoài
Đóng xong lại chợt bật cười
Ngẫm ra trời lạnh chúng đòi …nhẩy rung
Chăn chiên mỏng lót dưới lưng
Không thỏa dùng điện đốt mông cho nàng
Nơi xa em có biết rằng
Mình yêu nhau quá nên giường gẫy chân?
Về nhanh em chớ lần khân
Anh đã đóng lại ta… mần…nghe em…(?)
Hồ Minh Quang
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét