Thứ Hai, 25 tháng 11, 2013

Mệt quá

Bố: Đến bữa ăn rồi, các con lại đi đâu thế?
Con trai: Vâng chúng con ra ngoài có việc...
Con dâu: Chúng con không ăn cơm đâu ạ, bố mẹ không phải để phần.
Mẹ: Ơ cái bọn này... Mẹ dọn cơm lên xong rồi đây này, ăn rồi hãy đi!
Con trai: Thôi mẹ ạ.
Bố: Này, bố bảo, chúng mày đi thế chẳng hóa ra chúng mày để bố mẹ ăn cơm thừa thay cho ... chó à?
(Vợ chồng con kéo tay nhau ra khỏi nhà)
Mẹ: Thôi ông, mệt quá...
Bố: Tôi nói câu này là cực chẳng đã, mà đây không phải là lần đầu tiên, vậy mà chúng cũng coi như không ấy thôi.
Mẹ: Ông bạn thơ tôi khuyên, nên cho chúng ăn riêng chúng sẽ biết lo hơn và tự do ông ạ. Hai lão già mình ăn với nhau...
Bố (trừng mắt): Ông bạn thơ nào đấy? Ai lại khuyên thế bao giờ, bà liệu hồn!
Mẹ: Cái ông này thật là...
Bố (bình tĩnh lại): Có mà chúng ta nên theo lời khuyên của bà bạn tôi trong nhóm dân ca ấy, giao hết cho con dâu quản lý, đi chợ mua gì là tùy nó, mình chỉ giúp nó đặt nồi cơm lên thôi, chứ vẫn ăn chung bà ạ. Như thế bà rảnh rỗi hơn, tha hồ mà thơ với phú...À mà "phú" là gì hả bà?
Mẹ: ??!


26/11/2013
Hồ Minh Quang

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét