MQ không định viết những dòng này nhưng một bé con ngồi bên cạnh cứ giục phải viết để xem mọi người có buồn cười không…
Ngày xưa đã lâu lắm rồi, cách đây có dễ đến 35 năm, một đồng nghiệp của MQ kể lại rằng, anh ấy có dịp qua Bắc Kinh, tới một cửa hàng bách hóa. Anh ấy muốn mua một cái phích nước nóng, nhưng không biết tiếng, nên cứ chỉ trỏ bằng ngón tay, ra hiệu cho cô nhân viên bán hàng. Vì chỉ trỏ quá xa (khách bị ngăn bởi một cái quầy gỗ, hàng thì để trên tầng khá cao), nên cô nhân viên lắc đầu không hiểu chỉ một mực hỏi “Sẩn ma? Sẩn ma?" (nghĩa là "Cái gì? Cái gì?")... Anh ta tức quá, tay tiếp tục chỉ trỏ, miệng thì lắp bắp xị xộ bắt chước tiếng Trung:
1. Xoong thủng chảo thủng lung tung thủng…
2. Lảo sư để can treo lủng lẳng…
Cô nhân viên càng không hiểu, cứ trân trân nhìn khách như nhìn một sinh vật lạ.
Cuối cùng, anh bạn không chờ được nữa, choảng một câu cuối cùng trước khi rời cửa hàng:
3. Sẩn ma sẩn ma cái gì? Đánh rắm thủng bao tải ấy...Hảo hảo à….
Anh bạn ấy kể cho MQ và bạn bè nghe, và thề sống thề chết rằng đó là chuyện thật 100%. MQ tin sái cổ, và “quay đĩa” lại cho bé con nghe. Không ngờ, nghe xong, nó cứ cười sằng sặc, và muốn mọi người phải cùng cười theo cơ…
Ngày xưa đã lâu lắm rồi, cách đây có dễ đến 35 năm, một đồng nghiệp của MQ kể lại rằng, anh ấy có dịp qua Bắc Kinh, tới một cửa hàng bách hóa. Anh ấy muốn mua một cái phích nước nóng, nhưng không biết tiếng, nên cứ chỉ trỏ bằng ngón tay, ra hiệu cho cô nhân viên bán hàng. Vì chỉ trỏ quá xa (khách bị ngăn bởi một cái quầy gỗ, hàng thì để trên tầng khá cao), nên cô nhân viên lắc đầu không hiểu chỉ một mực hỏi “Sẩn ma? Sẩn ma?" (nghĩa là "Cái gì? Cái gì?")... Anh ta tức quá, tay tiếp tục chỉ trỏ, miệng thì lắp bắp xị xộ bắt chước tiếng Trung:
1. Xoong thủng chảo thủng lung tung thủng…
2. Lảo sư để can treo lủng lẳng…
Cô nhân viên càng không hiểu, cứ trân trân nhìn khách như nhìn một sinh vật lạ.
Cuối cùng, anh bạn không chờ được nữa, choảng một câu cuối cùng trước khi rời cửa hàng:
3. Sẩn ma sẩn ma cái gì? Đánh rắm thủng bao tải ấy...Hảo hảo à….
Anh bạn ấy kể cho MQ và bạn bè nghe, và thề sống thề chết rằng đó là chuyện thật 100%. MQ tin sái cổ, và “quay đĩa” lại cho bé con nghe. Không ngờ, nghe xong, nó cứ cười sằng sặc, và muốn mọi người phải cùng cười theo cơ…
Chưa hết, hai người bạn bên Yahoo hồi năm ngoái đóng góp thêm cho MQ hai chuyện nữa, MQ chép vào đây luôn:
NGUYÊN SƠN
Mấy anh sang TQ nhưng không biết tiếng, bị mất chìa khóa khách sạn nhưng nói gì lễ tân cũng không hiểu bèn nói bằng tay lấy ngón trỏ tay phải ngoáy vào cái vòng tròn của ngón cái và ngón trỏ tay trái tượng trưng cho cái ổ khóa. Cô lễ tân tỏ vẻ hiểu ý và ra hiệu cứ về phòng trước. Lát sau có một em móng đỏ lên gõ cửa phòng!
Gã chạy thẳng tắp bạn ạ.
XUÂN ĐÀO
Chuyện của tụi mình gần như thế!
Ngày mới sang Ba Lan mấy người rủ nhau đi mua vài thứ cần dùng . Ở quầy tạp hóa có người thấy bày bán cúc áo rất đẹp, liền bảo nhau mua. giá bày hàng không xa nhưng nhiều mặt hàng quá , cô bán hàng lấy cái nào cũng bị từ chối vì không đúng bấy giờ cứ hỏi nhau "KHUY ÁO" là gì nhỉ? Cả đám cứ nỏi nhau khuy áo là gì?
Buổi tối cán bộ quản lý của đại sứ quán triệu tập họp nghiêm khắc kiểm điểm những ngươi nói tục ở cửa hàng tạp hóa gây tiếng xấu cho người Việt
Cuộc họp kéo dài chừng 30 phút thì vỡ lẽ khuy là từ tục của tiếng Ba Lan...là...là con "chim cu" đấy
Góp với bạn một chuyện hoàn toàn thật
Ngày mới sang Ba Lan mấy người rủ nhau đi mua vài thứ cần dùng . Ở quầy tạp hóa có người thấy bày bán cúc áo rất đẹp, liền bảo nhau mua. giá bày hàng không xa nhưng nhiều mặt hàng quá , cô bán hàng lấy cái nào cũng bị từ chối vì không đúng bấy giờ cứ hỏi nhau "KHUY ÁO" là gì nhỉ? Cả đám cứ nỏi nhau khuy áo là gì?
Buổi tối cán bộ quản lý của đại sứ quán triệu tập họp nghiêm khắc kiểm điểm những ngươi nói tục ở cửa hàng tạp hóa gây tiếng xấu cho người Việt
Cuộc họp kéo dài chừng 30 phút thì vỡ lẽ khuy là từ tục của tiếng Ba Lan...là...là con "chim cu" đấy
Góp với bạn một chuyện hoàn toàn thật
Hồ Minh Quang
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét