Thứ Tư, 22 tháng 5, 2013
Thơ chẳng thay mầu
Thân tặng anh MT và chị KB
Đọc thơ anh bài thơ Chiều nghiêng
Mà thấy lòng bâng khuâng đến lạ
Thu đang xế nhưng trăng không tàn tạ
Lấp lánh cười giữa huyền ảo đêm.
===
Đã qua rồi giông bão cuồng điên
Trăng thơ thới nghiêng mình soi vũ điệu
Bến mộng mơ chờ con đò huyền diệu
Chở thơ tình ngỡ lạ lại nên quen.
===
Bỗng sững sờ kìa bình minh đang lên
Giữa hoang vu dáng trang đài ẩn hiện
Sắc như dao cầu mà ánh lành thánh thiện
Tụ khí thiêng đất trời sương thẹn dần tan.
===
Anh có ước thèm giây phút được thôi miên
Theo thơ nàng trải ngàn con chữ
Tình huynh đệ có vượt trùng sóng dữ
Bạt mái chèo trao gửi chút bình yên?
===
Ơi trái tim nàng hồn thơ cháy bỏng mà dịu êm
Ai biết nâng niu trong trần gian đá sỏi?
Hoàng hôn buông phủ mờ nông nổi
Ngạo nghễ nụ cười che khuất niềm đau.
===
Anh gọi nàng hay người và nàng gọi nhau
Giữa mênh mông con dốc đời đón sóng
Nén tiếng thở dài...hằng nga chếch bóng
Dẫu chìm trong lãng quên thơ chẳng thay mầu…
Đăng ký:
Đăng Nhận xét (Atom)
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét