Này em chớ có xem thường
Anh mà không lấy, ế chồng như chơi!
Cao gầy quần áo lôi thôi
Lông mi ngắn tủn mắt thời bé teo
Lông mày trông chả ra sao
Lưa thưa ngơ ngác xám nâu nhạt dần
Em cười to chẳng cười thầm
Hơ hơ…cao mới khỏi cần nghển lên!
Kịch, phim bãi rộng mông mênh
Chỗ nào thấy thích chân chen đứng vào
Lôi thôi gầy guộc thế nào
Nên em mới chẳng quay vào quay ra
Mi ngắn mắt xấu quá ta
Nhưng sao anh cứ gần xa ngắm nhìn
Lông mày thưa thớt mới hiền
Không phải làm phiền anh nhổ mỏi tay
Tiền không có đến nhà này
Chỉ tình yêu thật ngày ngày líu lo
Anh ơi lấy vợ trời cho
Kiếp sau hãy cố mà mơ … vẫy vùng
Kết duyên một cô phừng phừng
Để ngày ngắm mắt đêm mừng …ngắm chân(!)
Vui đùa anh có thích không
Mỉm cười anh chẳng dỗi hờn chi chi
Bây giờ kiếp mới đang đi
Anh tha hồ nhé nhâm nhi tán "nàng"
Chỉ khi ngán đến vô chừng
Lại về thả nhé mấy vần thơ vui
Vợ người vẫn chỉ vậy thôi
Lông mi ngắn đó trong đôi mắt buồn
Nhưng mà cười tận khôn cùng
Bởi vì không ế có chồng là anh!
Hồ Minh Quang
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét