Dang tay ôm cả đất trời
Hương thơ ai có theo người tỏa lan
Còn đâu gió mát trăng thanh
Bóng thơ sao đã làm thinh xa người?
Long lanh hai giọt sương trời
Rơi trong đêm lạnh rối bời lòng ai
Tình thơ dong duổi đêm dài
Chảy theo vô tận nhớ hoài sắt son
Vì chưng chẳng một thế gian
Ván cờ đành dở cuộc tàn buồn tênh
Thơ duyên cũ đó mông mênh
Tình ơi nước mắt trong mình hóa thơ…
…
Trăng ơi chớ có hững hờ
Lách qua khe cửa thơ chờ trăng lên
Cây đa ngồi chú Cuội hiền
Lim dim đôi mắt ngắm duyên chị Hằng
Hỏi ai có vượt ngàn trùng
Rời thiên đường đó về cùng say thơ
Hỏi ai còn nhớ ước mơ
Chốn riêng để sống chỉ ta với mình?
Trăng ơi sương sớm đang rình
Đọng lên đôi mắt in hình bóng xưa…
Hương thơ ai có theo người tỏa lan
Còn đâu gió mát trăng thanh
Bóng thơ sao đã làm thinh xa người?
Long lanh hai giọt sương trời
Rơi trong đêm lạnh rối bời lòng ai
Tình thơ dong duổi đêm dài
Chảy theo vô tận nhớ hoài sắt son
Vì chưng chẳng một thế gian
Ván cờ đành dở cuộc tàn buồn tênh
Thơ duyên cũ đó mông mênh
Tình ơi nước mắt trong mình hóa thơ…
…
Trăng ơi chớ có hững hờ
Lách qua khe cửa thơ chờ trăng lên
Cây đa ngồi chú Cuội hiền
Lim dim đôi mắt ngắm duyên chị Hằng
Hỏi ai có vượt ngàn trùng
Rời thiên đường đó về cùng say thơ
Hỏi ai còn nhớ ước mơ
Chốn riêng để sống chỉ ta với mình?
Trăng ơi sương sớm đang rình
Đọng lên đôi mắt in hình bóng xưa…
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét