Thơ lòng thầm gửi hương yêu
Vương trong lá chữ liêu xiêu ven đồi Lục bình tím đã trao người
Làm sao dạt tự biển đời vào ao
Vui buồn một chút chênh chao
Thả trong lục bát ồn ào mấy khi Thẳm sâu những nỗi mê si Biến trong thành đục sắc gì dao cau Tình người giữ đượm trong nhau Rung theo tiếng sáo gian lao đã từng "Nồi" thơ đậy lại nhờ "vung" Trong mơ hoa lại nở rừng Điện Biên.
Thơ ai tuôn chảy triền miên
Khiến em nao núng bút liền đảo theo Hiềm vì câu chữ cong queo Tìm đâu kiên nhẫn để liều một phen Học thầy thúc tứ trồi lên
Rồi ra ngố sẽ hóa tiên bất ngờ...
24/4/2014 Hồ Minh Quang |
Thứ Sáu, 25 tháng 4, 2014
Nao núng
Đăng ký:
Đăng Nhận xét (Atom)
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét