Thứ Tư, 8 tháng 1, 2014

Tự nhủ



Lâu lắm rồi tự ngắm nhìn gương
Bỗng thẹn thùng mình không xấu quá
Đôi mắt buồn nhưng chẳng còn lạnh giá
Đôi môi khô thoáng nở nụ cười hiền

Lâu lắm rồi cuộc sống lại bình yên
Còn loạng choạng nắm được tay tất cả
Rơi nước mắt khi nhìn đời hối hả
Để hôm nay gặp người thân, gặp bạn mình cười

Mình vẫn tin số phận mỗi kiếp người
Là thiên định là cái gì bí hiểm
Mình chẳng sợ chốn xa nào phải đến
Bởi đó là nơi trở lại tình yêu

Cuộc sống trôi đi mỗi sớm mỗi chiều
Chẳng cần biết ai là đạo diễn
Với diễn viên có hay không tài thể hiện
Vẫn là cuộn phim hay lưu giữ bao điều

Dù VÌ NGƯỜI nên hạnh phúc bao nhiêu
Mình vẫn chỉ là TÔI bé nhỏ
Là tâm hồn hiếm khi chịu mở
Để đón nhận về sung sướng niềm vui

Đọc thư con nước mắt lại chảy xuôi
Tâm tình gửi những điều con nói
Dòng máu nào trong tim ngàn vạn lần ngược tới
Khối óc kia dù biển động hoặc sóng yên

Có thể nào nước mắt của hạnh phúc được chảy trong lặng im
Khi thể xác cùng tâm hồn đang băng sương lạnh giá
Khi không có tình của những đứa con yêu quí
Chẳng ồn ào đến đây mỗi sớm mỗi chiều

Hãy đừng trách mẹ hỡi các con yêu
Mỗi khi yếu mềm làm các con lo, khổ
Hãy cho mẹ xem lại những đoạn phim dang dở
Khi hạnh phúc bình yên có các con, có bố đủ đầy

Để rồi trở về cuộc sống hôm nay
Mẹ nhận ở các con tình mênh mông như biển cả
Nước mắt mẹ cả đời xuôi lã chã
Chắt chiu rồi tràn nổi mấy ly không?

Xin cảm ơn tấm lòng nhân hậu sáng trong
Từ rất thẳm sâu con coi ta là mẹ
Đã trăn trở những đêm dài lặng lẽ
Nghĩ làm đủ cách vì mong mẹ vượt lên

Con mạnh mẽ mà mẹ ngỡ con như nàng tiên
Kiều diễm nhẹ nhàng giúp mẹ đưa máu về lên não
Đưa mẹ thoát khỏi khoảnh khắc hiểm nguy kỳ ảo
Khiến mẹ bàng hoàng thảng thốt con có biết không?

Xin cảm ơn những bàn tay mềm mại ấm nồng
Mang năng lượng của khoảng không vũ trụ
Nhân ái yêu thương thảo hiền đức độ
Đã truyền sang cho tim mẹ bớt đau

Ánh mắt bàn tay các con đến tận mai sau
Và hôm nay luôn dịu dàng như thế
Mang một nửa từ dòng máu người cha yêu quí
Đang dắt mình về cuộc sống đầy hoa

Vẳng bên tai mình, còn mãi những bài ca...

Bệnh viện Hữu Nghị
11/2006
Hồ Minh Quang

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét