Thứ Tư, 1 tháng 1, 2014

Buồn (lại còn) cười


Em nương theo tiếng đàn sầu
Anh cười mải miết bới nhàu lời ca
Em tan vào ánh trăng ngà
Anh tha thẩn kiếm chùm hoa nắng mềm
Lững lờ, anh lánh điền viên
Quẩn quanh, em lại ghé thềm đất nghiêng
Anh bay theo gió lang thang
Em ngơ ngẩn cánh diều ngang lưng trời
Anh  tìm nhung nhớ  xa vời
Em im lặng với một trời thơ yêu

Cô đơn gặp cảnh  ... cô liêu
Qua loa cũng có thể liều ... với nhau (!)
Nhưng hiềm tóc lỡ đổi mầu
Suối vàng còn chảy đành sầu chốn riêng... 

1/1/2014
Hồ Minh Quang
 

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét