Thứ Ba, 18 tháng 2, 2014

Đừng cười



Vui buồn chi vẫn ha ha
Chờ đôi con chữ hiện ra “Thiên tài”
Bạn đời chắc lại giận rồi
Dù ai chung thủy nhớ người khôn nguôi
Tình vờ vơ vẩn thế thôi
Thử gian học dối ngắm đời buồn tênh
Thuyền thơ thôi cứ lênh đênh
Theo người lên thác xuống ghềnh mộng mơ
Trêu “Thiên tài”, viết lửng lơ
Bởi say nên phải thẫn thờ than ôi
Thế gian chớ trách đừng cười
Thầm yêu yêu cả ... cái người...dễ thương…

Hồ Minh Quang

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét