Sững sờ
Ngẩng cao đầu kiêu hãnh
Vẫy gọi sắc nhành hoa
Hương lan tỏa dù xa
Nhớ dịu hiền bên đá
Vườn hoa đầy cây lá
Lối mòn cỏ dịu êm
Vẫn ngỡ lạc động tiên
Nên cúi đầu, thong thả…
Mai ngày dù vất vả
Quên đói no thường tình
Nhạc bỗng rộn sập sình
Nhanh bước dồn không mỏi
Sững sờ thầm tự hỏi
Đến thiên đường bao xa
Mà bỗng vụt thăng hoa
Ngay trần gian cõi tạm?
5/2/2014
Hồ Minh Quang
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét