Thứ Năm, 17 tháng 10, 2013

Mình ta

Mình ta với những điêu linh
Ngó đời vẫn thấy nhân tình khổ hơn
Mình ta thầm lặng giận hờn
Vẫn nghe sâu thẳm nỗi lòng sẻ chia
Mình ta ước mộng tía lia
Ngỡ mòn mỏi sống xuân qua còn chờ
Mình ta đêm ngủ vật vờ
Mảnh hồn đơn chiếc gửi thơ trao tình
Mình ta ta đã xa mình
Lời thề chung thủy đậm tình còn vương
Mình ta với dạ bâng khuâng
Nhớ người nên cứ mơ tràn cung mây
Mình ta với gió heo may
Buồn thương say tỉnh tỉnh say đều cười
Mình ta luống những lạc loài
Quắt quai lòng xé mệt nhoài tương tư
Mình ta nước mắt tràn dư
Cung đàn lỡ đứt mệt nhừ còn ca
Mình ta đêm những nhạt nhòa
Ngắm lung linh nến vỡ òa niềm yêu
Mình ta với bóng cô liêu
Tình dù đã lỡ vẫn liêu xiêu hồn
Mình ta nhung nhớ chập chờn
Nửa mơ nửa thực vui buồn đan xen
Mình ta một chốn lem nhem
Khi vương lúc vất e hèm vẫn sang
Mình ta đi với thời gian
Thiên đường cát bụi có màng nề chi
Mình ta với chí đam mê
Bóng thơ đi khuất lại về Blog Quang
Mình ta thôi chớ thở than
Lê thê cóc nhái thi đàn khổ lây

Mình ta với mình ta đây
Mình ta ta cứ mê say một mình...

Hồ Minh Quang

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét