Thứ Ba, 1 tháng 10, 2013

Chùm thơ cóc khi bớt ốm

Đọc bài "Ảnh thời sự xóm..."

Ba ông trông thật đáng "yêu"
Chính vì có chút liêu xiêu thoáng buồn
Ông Ngôi nghĩ kế ra đường
Gà tơ ông xé xơi ngon phở lành
Ông Tuân nghĩ gốc lo cành
Con trai "liều mạng" vừa thành...đàn ông

Ông Dự ngơ ngác đằng đông
Đóng vai chủ xị thong dong lẫy lừng
Tuổi già chẳng thể phừng phừng
Nụ cười níu kéo xuân đừng vội đi
Ba ông vợ đảm sướng ghê
Ngẫm đi nghĩ lại còn gì hơn không?
Thân em run rẩy long đong
Bệnh lên bệnh xuống chẳng mong quái gì
Rồi cũng qua gỉ gì gi
Gọi là thơ cóc tí ti mấy nhời
Vui cùng Triancuocdoi
Cười lên phớ lớ cho đời bớt đau... 

30/9/2013
Hồ Minh Quang


Đọc bài "Chờ nghe KT hát qua điện thoại"


Em vẫn hẹn thầy Đình Tuân
Hát thầy nghe qua điện thoại
Nhưng hiềm đau ốm khó khăn
Nên đành thất lời, ngần ngại

Em sốt kéo dài liên miên
Bỏ ăn, ngủ, theo quỉ tiên
Lang thang thiên đường mê tỉnh
Bạch cầu xuống thấp không lên


Em vẫn ngỡ mình ngáo nghênh
Nghị lực thừa dư mà sống
Nào ngờ bệnh cho quả tống
Em trở thành yếu như ... sên

Huyết áp mượn cớ chênh vênh
Tăng theo thằng "cường giao cảm"
Em tuy nói không lảm nhảm
Đất vẫn theo trời đổ nghiêng

Em còn nhớ lời "hứa thiêng"
Chờ trông một ngày khỏe lại
Nhấc điện thoại em réo tên
Thầy nhớ rủ cô nghe... đại !

1/10/2013
Hồ Minh Quang  

  

Đọc bài "Nghe tin Kim Thư ốm"

Thư đây NÓ ốm thật rồi
Liệt giường liệt cả chiếu ôi sao buồn
Bệnh NÓ ngọn trở về nguồn
Tái đi phát lại đợi chuồn...cõi tiên (!)
Liệu rằng gặp lại bạn hiền
Hay luân hồi vẫn lênh phênh tìm chồng?
Nhìn di ảnh thấy nao lòng
Xa xôi đăm đắm người không nói gì
Gửi vào blog nỗi mê si
Không cựa quậy được bút chi tỏ tình?
Thời gian trôi NÓ lặng thinh
Trái tim đóng cửa vô tình lãng quên
Gượng ngồi đọc lại blog hiền
Cảm ơn bè bạn nỗi niềm sẻ chia...


2/10/2013
HỒ MINH QUANG


 

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét