Sóng đời vẫn nổi trôi
Là lẽ thường cuộc sống Nhưng trái tim rung động Biết giữ gìn yêu thương Sẽ nâng nhẹ bước chân Đường đời đi không mỏi Mỗi khi thầm tự hỏi Hồn ta có mong manh? Yếu ớt muốn thủy chung Thanh cao mà dễ rách Trước bao cơn gió lốc Biết tránh vào nơi đâu? Có bao nhiêu sắc màu Trong dòng đời hối hả Đẩy xô ta lắm ngả Tìm đâu được bình yên? Vẫn là những dịu êm Từ lời ru của mẹ Vẫn là những chung thủy Của thầm thì năm xưa Nào hát đi bài ca Trải dài theo năm tháng Ồn ào hay yên ắng Ta lại được là ta...
24/12/2008
Hồ Minh Quang
*
|
Thứ Sáu, 30 tháng 5, 2014
Nổi trôi
Thứ Năm, 29 tháng 5, 2014
Nỗi nhớ
Góc phố nhỏ xưa vẫn còn đây
Kỷ niệm tuổi thơ ghi tháng ngày
Em có còn cười trong nỗi nhớ
Những trò chơi con trẻ mê say?
Liệu có lần em thăm nữa nơi đây?
Phố nhỏ không còn là phố vắng
Nhãn, Bàng, Khế chặt rồi thôi buồn im lặng
Trả ồn ào phố thị nhạc râm ran...
Liệu có phải không em mãi mơ màng
Dáng mẹ dắt xe vội vàng phố nhỏ
Cặp kính cha đọc báo đèn không tỏ
Tiếng rao đêm đông về hạt dẻ ngô rang?
Nghĩ là vẫn còn, nhưng tất cả, chỉ là mênh mang mênh mang...
Kỷ niệm tuổi thơ ghi tháng ngày
Em có còn cười trong nỗi nhớ
Những trò chơi con trẻ mê say?
Liệu có lần em thăm nữa nơi đây?
Phố nhỏ không còn là phố vắng
Nhãn, Bàng, Khế chặt rồi thôi buồn im lặng
Trả ồn ào phố thị nhạc râm ran...
Liệu có phải không em mãi mơ màng
Dáng mẹ dắt xe vội vàng phố nhỏ
Cặp kính cha đọc báo đèn không tỏ
Tiếng rao đêm đông về hạt dẻ ngô rang?
Nghĩ là vẫn còn, nhưng tất cả, chỉ là mênh mang mênh mang...
Hồ Minh Quang
Thứ Tư, 28 tháng 5, 2014
Than thở
Cứ ngỡ rằng ai hẹn
tháng năm
Họp Trian bè bạn thân huân
Mà sao ngơ ngẩn tròn đầy tháng
Vẫn chỉ ngập tràn sự lặng tăm
Vẫn chỉ ngập tràn sự lặng tăm
Rượu chai mác dán đã vàng ươm
Cóc thơ không còn hăng nhảy nữa
Lủi thủi quay về gọi ếch văn?
Họp Trian bè bạn thân huân
Mà sao ngơ ngẩn tròn đầy tháng
Vẫn chỉ ngập tràn sự lặng tăm
Vẫn chỉ ngập tràn sự lặng tăm
Rượu chai mác dán đã vàng ươm
Cóc thơ không còn hăng nhảy nữa
Lủi thủi quay về gọi ếch văn?
Lủi thủi quay về
gọi ếch văn
Ngán buồn ếch nhủ chớ lăng xăng
Hãy sờ đầu mụ còn âm ấm
Ngán buồn ếch nhủ chớ lăng xăng
Hãy sờ đầu mụ còn âm ấm
Chữ nghĩa đang
về với ... cõi âm ...
29/5/2014
Hồ Minh Quang
Hồ Minh Quang
Người thơ ơi...
Người
thơ ơi tha cho em tội lỗi
Lỡ tuôn trào cảm xúc trước bình minh
Ai chạm vào những run rẩy hình sin
Cho nhịp đập xuống lên mải tìm vô tận
Người thơ ơi đừng buồn em lận đận
Ngẩn ngơ hoài lỡ để vuột mất anh
Con chữ ngây ngô chỉ biết dịu êm
Lùa đỏng đảnh về ngày xưa đã cũ
Hôm nay gặp lại người hết rồi ủ rũ
Xua ngại ngần khuất bóng cô liêu
Xin hỏi thơ người liệu có mang theo
Những bất chợt khiến lòng em náo nức???
Một thoáng bâng quơ nhưng tâm rạo rực
Mong hữu hình qua con chữ thân thương
Gửi lời nhắn về thi hữu bốn phương
Người thơ trong em mãi trên đời có thực!!!
Lỡ tuôn trào cảm xúc trước bình minh
Ai chạm vào những run rẩy hình sin
Cho nhịp đập xuống lên mải tìm vô tận
Người thơ ơi đừng buồn em lận đận
Ngẩn ngơ hoài lỡ để vuột mất anh
Con chữ ngây ngô chỉ biết dịu êm
Lùa đỏng đảnh về ngày xưa đã cũ
Hôm nay gặp lại người hết rồi ủ rũ
Xua ngại ngần khuất bóng cô liêu
Xin hỏi thơ người liệu có mang theo
Những bất chợt khiến lòng em náo nức???
Một thoáng bâng quơ nhưng tâm rạo rực
Mong hữu hình qua con chữ thân thương
Gửi lời nhắn về thi hữu bốn phương
Người thơ trong em mãi trên đời có thực!!!
28/5/2014
Hồ Minh Quang
Chủ Nhật, 25 tháng 5, 2014
Chiều trước biển
Chiều trước biển đón đêm về
nhức nhối
Niềm vui nào bỗng hóa ưu tư
Đăm đắm ngỡ mình về lại ngày xưa
Nghe cồn cào tiếng vỗ về nơi sóng
Chiều trước biển chìm trong sâu lắng
Không đợi chờ chẳng sợ cô đơn
Tự ru lòng tạm biệt hoàng hôn
Trả hồn thơ về bóng đêm mộng mị
Chiều trước biển lòng không bi lụy
Giọt lệ vô hình sóng đã cuốn trôi
Chờ trăng huyền ảo mộng xa xôi
Rọi mong manh ngôi sao nào chợt thức…
5/2014
Hồ Minh Quang
Niềm vui nào bỗng hóa ưu tư
Đăm đắm ngỡ mình về lại ngày xưa
Nghe cồn cào tiếng vỗ về nơi sóng
Chiều trước biển chìm trong sâu lắng
Không đợi chờ chẳng sợ cô đơn
Tự ru lòng tạm biệt hoàng hôn
Trả hồn thơ về bóng đêm mộng mị
Chiều trước biển lòng không bi lụy
Giọt lệ vô hình sóng đã cuốn trôi
Chờ trăng huyền ảo mộng xa xôi
Rọi mong manh ngôi sao nào chợt thức…
5/2014
Hồ Minh Quang
Thứ Bảy, 24 tháng 5, 2014
Cút ngay!
(Xin hãy nhấn chuột vào ô chữ nhật có con chim)
Nhờ chim nhắn gửi thư này
Đuổi "MÌNH" hãy cút về ngay cho rồi...
Cút ngay!
Đuổi "MÌNH" hãy cút về ngay cho rồi...
Cút ngay!
Nói một lối làm một đường
Nghênh ngang giàn thử coi thường lân bang
Biển Đông, không được tham lam
Đào TA không thể chuyển sang đảo người
Ngại chi nói quá lắm lời
Công khai chứng cứ bao đời vạch ra
Cho gian ngoan hết ba hoa
Cho toàn nhân loại biết TA biết "MÌNH"
Thơ cóc cũng phải thình lình
Bật ra câu chữ đuổi "MÌNH" cút ngay
Nóng trời đỏ lửa đêm ngày
Thương ai canh bọn bầy hầy tráo trơ...
Biển Đông, không được tham lam
Đào TA không thể chuyển sang đảo người
Ngại chi nói quá lắm lời
Công khai chứng cứ bao đời vạch ra
Cho gian ngoan hết ba hoa
Cho toàn nhân loại biết TA biết "MÌNH"
Thơ cóc cũng phải thình lình
Bật ra câu chữ đuổi "MÌNH" cút ngay
Nóng trời đỏ lửa đêm ngày
Thương ai canh bọn bầy hầy tráo trơ...
24/5/2014
Hồ Minh Quang
Hồ Minh Quang
Thứ Tư, 21 tháng 5, 2014
Thứ Ba, 20 tháng 5, 2014
Rối bời
Ngỡ ngàng tưởng vọng lời yêu
Giữa bâng khuâng đỏ ráng chiều đơn côi
Lặng nghe nhắn nhủ xa xôi
Văn chương là thế giữa đời hồn bay
Đi rồi để nhớ lắt lay
Má hồng ửng giữa tháng ngày phôi pha
Nụ cười mời gọi thiết tha
Ngân vang một khúc ru ca TÌNH NGƯỜI
Đi rồi lòng dạ bồi hồi
Hoa nghiêng thẹn một rối bời bướm ong
Cánh tàn vương lại chút hương
Ngẩn ngơ tự hỏi sao còn đa mang?
Lạ gì thói giả đoan trang
Vụng về viết vội vài trang…thơ tình
Về đi về với “văn mình”
Cung đàn thôi lạc điệu tình sót xa…
5/2012
Hồ Minh Quang
Hồ Minh Quang
Chủ Nhật, 18 tháng 5, 2014
Gửi lời ru (Lời bài hát)
Sóng không bao giờ nguôi
Sóng không bao giờ ngơi
Sóng xô bờ
Hôn cát lặng thinh
Bờ cát dịu êm...
Một mình đứng giữa mông mênh
Làm sao dang tay ôm ngàn con sóng
Thôi chỉ nghe tâm tình sâu lắng
Biển dồn sóng bạc đầu
Nhấn chìm nỗi đau
Biển lung linh đêm
Trăng lên
Lấp lánh vạn vì sao...
Người ở nơi đâu
Có nghe tiếng đàn thổn thức
Người ở nơi đâu
Có về trong cõi mơ
Mà nghe thơ lòng nức nở
Bao nhiêu năm đến bây giờ
Biển vẫn giống ngày xưa
Biển vẫn giống ngày xưa
Biển không bao giờ già
Tình mãi không phôi pha...
Xin gửi vào biển à á a...
Lời ru người đi xa
Xin gửi vào biển à á a a à...
Lời ru người đi xa....
Biển Sầm Sơn 13-17/5/2014
Hồ Minh Quang
Thứ Hai, 12 tháng 5, 2014
Nhớ...
Vui xập xình nhảy Aerobic
Lầm lạc rồi ngỡ tuổi … ba mươi Tay chém chân vung cao ngạo dưới trời Chẳng xá gì bệnh đang xông tới Lá vẫn xanh màu xanh tươi mới Cỏ vẫn tràn ngập những lối đi Hoa vẫn khoe sắc thắm thầm thì Đôi bạn trẻ nhìn nhau tình tứ Nhạc xa xôi cung bổng trầm gợi nhớ Cả nỗi đau cùng lạc thú trên đời Và không gian xưa có một người Dắt ta đi dưới trời bình lặng… Công viên Nghĩa Đô 12/5/2014
Hồ Minh Quang
|
Thứ Bảy, 10 tháng 5, 2014
Lặng...
Ba lăm năm xưa viết đơn lên đường
10/5/2014Phía bắc - biên cương đất rừng hùng vĩ Gửi con, khuyên mẹ cha không bi lụy Giặc đến nhà chẳng tiếc máu xương Đến hôm nay tóc đã pha sương Ngoài biển khơi thù ngang nhiên quấy phá Chẳng biết làm chi vào ra nấn ná Lặng những trang thơ buồn đến vô chừng Xin nguyện cầu bao thế hệ anh hùng Từ cõi thiêng trở về đây xốc lại Hành trang cho cháu con ngẩng đầu không sợ hãi Tâm trí Thăng Long bừng dũng khí kiên cường Sẽ viết đơn gì để ai lên đường??? Hồ Minh Quang |
Thứ Năm, 8 tháng 5, 2014
Lẻ tẻ
Cây vẫn đầy quả lá hoa cùng bầy
chim ríu rít
Gợi trao cảm xúc ngọt ngào
Nhưng tất cả đã cuốn đi mang theo tiếng thì thào
Gợi trao cảm xúc ngọt ngào
Nhưng tất cả đã cuốn đi mang theo tiếng thì thào
Trong im lặng nghẹn ngào
của gió
Rằng đừng gắng nghe tiếng đập vì nhung nhớ
Của trái tim thao thức đợi chờ
Ngỡ mình lạc vào cõi mơ
Hai trẻ thơ
Rằng đừng gắng nghe tiếng đập vì nhung nhớ
Của trái tim thao thức đợi chờ
Ngỡ mình lạc vào cõi mơ
Hai trẻ thơ
Vẫy chú Cuội chị Hằng
Xuống trần dung dăng dung dẻ
Những trang viết chỉ là lẻ tẻ
Chẳng lấp được đầy dấu ấn chữ thời gian
Thôi hãy vui lên dẫu có muộn màng
Những trang viết chỉ là lẻ tẻ
Chẳng lấp được đầy dấu ấn chữ thời gian
Thôi hãy vui lên dẫu có muộn màng
Giữ chút ngậm ngùi khi hát về kỉ niệm
Cầu mong nghĩa tình chân thiện
Quay lại xoa dịu người quên nỗi đau xưa
và một bóng hình ... chỉ còn trong huyền ảo lạ, xa...
9/5/2014
Hồ Minh Quang
Cầu mong nghĩa tình chân thiện
Quay lại xoa dịu người quên nỗi đau xưa
và một bóng hình ... chỉ còn trong huyền ảo lạ, xa...
9/5/2014
Hồ Minh Quang
Thứ Tư, 7 tháng 5, 2014
Khó tả
Không biết tự bao giờ
Như con ốc nhỏ
Dấu kĩ mình trong vỏ
Thò đầu… âu lo
Sợ tiếng nói to
Vui đùa trong ồn ã
Ngán buồn ôi khó tả
Ốc đành ngồi …co
Ngắm thiên hạ la, hô
Khoe người đang trẻ lại
Say tình nhễ nhại
Thấy buồn ngác ngơ!
Hãy lắng nghe vẩn vơ
Thương mà thấu hiểu
Nhạc đời vang lắm điệu
Nhiều kiểu mộng mơ
Già nên lờ đờ
Khó tính dần ra đó
Loay hoay bàn phím nhỏ
Xếp dòng vu vơ
Ốc nhỏ ơi chớ lo
Ao nhà mình còn bé
Bò ra nhìn nhé
Cóc có cười thành thơ?…
Như con ốc nhỏ
Dấu kĩ mình trong vỏ
Thò đầu… âu lo
Sợ tiếng nói to
Vui đùa trong ồn ã
Ngán buồn ôi khó tả
Ốc đành ngồi …co
Ngắm thiên hạ la, hô
Khoe người đang trẻ lại
Say tình nhễ nhại
Thấy buồn ngác ngơ!
Hãy lắng nghe vẩn vơ
Thương mà thấu hiểu
Nhạc đời vang lắm điệu
Nhiều kiểu mộng mơ
Già nên lờ đờ
Khó tính dần ra đó
Loay hoay bàn phím nhỏ
Xếp dòng vu vơ
Ốc nhỏ ơi chớ lo
Ao nhà mình còn bé
Bò ra nhìn nhé
Cóc có cười thành thơ?…
8/5/2014
Hồ Minh Quang
Đọc thơ cóc chán quá thì bạn có thể xem hoạt hình giải trí, Click vào link sau, nhưng chú ý khi vào màn hình đầu tiên rồi, nhất chuột vào khoang cửa sổ thì tiếng nhạc nổi lên.:
Thứ Hai, 5 tháng 5, 2014
Lặng lẽ
Tím chiều giữa một hoàng hôn
Ngọt ngào tiếng sáo thả hồn theo thơ
Nắng tàn để đón đêm mơ
Chờ bình minh dạy mờ mờ hơi sương
Ngọt ngào tiếng sáo thả hồn theo thơ
Nắng tàn để đón đêm mơ
Chờ bình minh dạy mờ mờ hơi sương
Vần thơ thả nỗi vấn vương
Cuộc đời còn đẹp nhiễu nhương bớt rồi
Phận mình sống ở trên đời
Vui trong nhân nghĩa bồi hồi nhớ thương
Cuộc đời còn đẹp nhiễu nhương bớt rồi
Phận mình sống ở trên đời
Vui trong nhân nghĩa bồi hồi nhớ thương
Mặc cho chao đảo vô thường
Chân đi vẫn bước con đường lá rơi
Chồi non lặng lẽ mỉm cười
Đang vươn sức sống dưới trời bao la
Ngậm ngùi thơ bỗng vỡ òa
Bởi nghe lời gió ru ca tặng mình
Nỗi buồn giấu để làm thinh
Trái tim vẫn đập chung tình người ơi…
Chân đi vẫn bước con đường lá rơi
Chồi non lặng lẽ mỉm cười
Đang vươn sức sống dưới trời bao la
Ngậm ngùi thơ bỗng vỡ òa
Bởi nghe lời gió ru ca tặng mình
Nỗi buồn giấu để làm thinh
Trái tim vẫn đập chung tình người ơi…
5/5/2014
Hồ Minh Quang
Thứ Bảy, 3 tháng 5, 2014
Trẻ ra
Liệu rằng viết blog tớ trẻ ra
(?)
Tủm tỉm rồi cười lớn ha ha
Tớ không run sợ khi già đến
Đang thủ mấy bài cóc loa loa:
Một là tớ quay về ngày xưa
Nhớ cảnh yêu người phút ngây thơ
Tả say cái lúc hồn nhiên ấy
Tớ ngỡ mình cũng thích mộng mơ
Hai là tớ xem thường ngày qua
Cái thuở bon chen xấu xấu là
Không quen thói nịnh hay mưu mẹo
Thẳng tuột phơi lòng ruột bày ra
Ba là tớ đi được với ma
Áo giấy tớ quen mặc nhẩn nha
Thấu suốt tim đen quân gian dối
Fone thẳng cho người chả thèm tra
Bây giờ thực thể tớ cũng …già
Tóc bạc đột nhiên thòi lộ ra
Sức khỏe đâu còn như xưa nữa
Bệnh tật đầy mình chẳng dám la
Tớ mê nghe giảng Phật Thích ca
Tu tâm trong sáng miệng hát ca
Quên đi bao nỗi tham si hận
Viết tận tình thơ cóc hò la…
Nhưng nỗi buồn vẫn gặm gần xa
Tớ nuốt trong tim chật chật là
Tung hoành dọc ngang bàn phím nhỏ
Ra vẻ rằng luôn vui lắm ta (!)
Tính xấu tớ còn chẳng kể ra
Bạn cứ chấp đi “a còng” mà
Tớ cần gắng nhiều rèn rũa nữa
Kẻo cái già nó chẳng chịu tha!
Sang hạ nóng trời hết ba hoa
Tớ viết ra đây chỉ gọi là
Xẻ chia tâm sự vần thơ cóc
May được trẻ rồi mấy tuổi nha…
4/5/2014
Hồ Minh Quang Tủm tỉm rồi cười lớn ha ha
Tớ không run sợ khi già đến
Đang thủ mấy bài cóc loa loa:
Một là tớ quay về ngày xưa
Nhớ cảnh yêu người phút ngây thơ
Tả say cái lúc hồn nhiên ấy
Tớ ngỡ mình cũng thích mộng mơ
Hai là tớ xem thường ngày qua
Cái thuở bon chen xấu xấu là
Không quen thói nịnh hay mưu mẹo
Thẳng tuột phơi lòng ruột bày ra
Ba là tớ đi được với ma
Áo giấy tớ quen mặc nhẩn nha
Thấu suốt tim đen quân gian dối
Fone thẳng cho người chả thèm tra
Bây giờ thực thể tớ cũng …già
Tóc bạc đột nhiên thòi lộ ra
Sức khỏe đâu còn như xưa nữa
Bệnh tật đầy mình chẳng dám la
Tớ mê nghe giảng Phật Thích ca
Tu tâm trong sáng miệng hát ca
Quên đi bao nỗi tham si hận
Viết tận tình thơ cóc hò la…
Nhưng nỗi buồn vẫn gặm gần xa
Tớ nuốt trong tim chật chật là
Tung hoành dọc ngang bàn phím nhỏ
Ra vẻ rằng luôn vui lắm ta (!)
Tính xấu tớ còn chẳng kể ra
Bạn cứ chấp đi “a còng” mà
Tớ cần gắng nhiều rèn rũa nữa
Kẻo cái già nó chẳng chịu tha!
Sang hạ nóng trời hết ba hoa
Tớ viết ra đây chỉ gọi là
Xẻ chia tâm sự vần thơ cóc
May được trẻ rồi mấy tuổi nha…
4/5/2014
Thứ Năm, 1 tháng 5, 2014
Là em
Là em
sương sớm kiêu sa Long lanh đón ánh dương xa tỏa ngời Là em lộng lẫy giữa đời Gieo hồn thơ mộng để người tương tư Là em ấp ủ cõi mơ Bến tình chờ đợi con đò xuống lên Là em trong sáng dịu hiền Trăng ghen mây lẩn giữa miền hoang sơ Là ta thơ rõ vu vơ Gửi em một chút tình nhờ mới quen…
2/5/2014
Hồ Minh Quang
|
Đăng ký:
Bài đăng (Atom)